“Hả? Cái gì?” Tô Hi ngước mắt lên nhìn anh, giây tiếp theo, cô lại bị người đàn ông này đè lên chiếc ghế sô pha bên cạnh, hôn một trận.
Khi Tô Hi được anh buông ra, hô hấp hơi đứt đoạn, người đàn ông này gần đây nghiện hôn rồi sao?
Trời mới biết, đó là do anh nhớ cô nhiều như thế nào.
Mặc dù anh tôn trọng cô và không bao giờ muốn cô trước khi đính hôn, nhưng điều đó không có nghĩa là anh phải là một quân tử.
Hơn nữa, đêm nay, có một điều bất ngờ bắt ngờ đang chờ đợi cô.
Bây giờ đã là năm giờ, giờ vào buổi dạ tiệc là trước 7 giờ, cô còn nhiều thời gian, Ôn Lệ Thâm để chuyên gia trang điểm và trợ lý của công ty tối nay đến giúp cô trang điểm.
Tô Hi đang ngồi trong phòng thay đồ, chuyên gia trang điểm bên cạnh đang trang điểm cho cô, trợ lý bên cạnh cũng đang ủi váy cho cô, bên cạnh còn có một bộ trang sức nữa.
Ôn Lệ Thâm đứng ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào cô, đợi cô trang điểm xong, mới xoay người đây cửa rời đi, anh trở về phòng ngủ, lấy ra một chiếc hộp màu vàng từ ngăn kéo bên cạnh tủ.
Một chiếc nhẫn kim cương cỡ chim bồ câu nằm lặng lẽ ở đó, sáng bóng lóa mắt.
Ôn Lệ Thâm lấy chiếc nhẫn kim cương trong hộp bỏ vào túi áo khoác, tuy rằng trọng lượng rất nhẹ, nhưng tối nay đối với anh ý nghĩa rất nặng, rất nặng.
Tô Hi đứng trước gương, bộ váy dạ hội màu trắng mang vẻ sang trọng, trang nhã, nhưng đồng thời cũng mang lại một cảm giác thiêng liêng của lễ phục cưới, rất nghỉ lễ, nhưng cũng vừa phải và mê hoặc lòng người.
Cô lánh, phản chiếu lại khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của cô, giống như tiên nữ không màng đến phàm tục.
Ôn Lệ Thâm vẫn luôn nắm tay cô, lòng bàn tay ấm áp mang theo hơi nóng khiến trái tim Tô Hi cũng trở nên ấm áp.
.
Truyện Sủng
Mặc dù bên ngoài cửa số đang là mùa đông lạnh giá, trong xe vẫn ấm áp như mùa xuân.
Lúc xuống xe, vệ sĩ của Ôn Lệ Thâm khoác cho anh một chiếc áo gió, còn chiếc áo khoác lông chồn màu trắng ấm áp, anh nhẹ nhàng trùm lên người người Tô Hi, ôm chặt cô, đi vào hội trường khách sạn đang mở điều hòa ấm áp.
Chỉ thấy ở đây, khung cảnh tiệc tùng sang trọng và hoành tráng, có một tắm thảm đỏ kéo dài đến khán đài ký tên, còn có các phóng viên chụp ảnh, tim Tô Hi thắt lại.
Sự xuất hiện của họ đã thu hút tất cả các ống kính của phóng viên.
Ôn Lệ Thâm khẽ nắm tay cô, bước về phía thảm đỏ, ánh đèn nhấp nháy xung quanh không ngừng vang lên cảm giác như hòa với nhau thành một giai điệu.
Tô Hi nắm chặt tay anh, thỉnh thoảng cũng vẫy tay chào hỏi bạn bè phía truyền thông, cô đã ẩn thân máy tháng rồi, lúc này, tình cảm của giới truyền thông đối với họ đương nhiên là vô cùng chú ý.
Tô Hi ký tên xong, bên cạnh cô, Ôn Lệ Thâm cầm bút ký tên anh ngay bên cạnh tên cô.
Tô Hi liếc nhìn anh, cô không khỏi cảm thấy ngọt ngào, cảm giác được một người đàn ông cưng chiều thật tuyệt vời.
Trong phòng tiệc, khắp nơi đều là các nữ nghệ sĩ mặc trang phục lộng lẫy, những người trong làng giải trí và những người hàng đầu trong giới thời trang.
Họ có thể được ví như những viên ngọc quý và quyền rũ.
Ngay khi bóng dáng của Tô Hi và Ôn Lệ Thâm bước vào hội trường, không khí xung quanh như bị đông cứng lại một chút, sau vài giây im lặng, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào cặp đôi này, lần trước tin tức trên báo của họ chỉ là chớp nhoáng, nhưng rất nhiều người rò rỉ truyền tai nhau, bọn họ yêu nhau rồi.
Mà khung cảnh trước mắt này, không phải chính là đang khẳng định tin đồn là sự thật sao? Tô Hi và Ôn Lệ Thâm yêu nhau, họ đang hẹn hò.
Trong số các nghệ sĩ nữ, rất nhiều ánh mắt ghen tị đổ dồn về phía Tô Hi, muốn xem rốt cuộc cô có sức hấp dẫn gì mà có thể thu hút được ông chủ trẻ đẹp trai của tập đoàn Thiên Mộ.
Trang phục trên người Tô Hi cũng rất bắt mắt, e rằng không phải là kiệt tác của người thường, đẹp đẽ, thời trang lại thanh lịch, nhưng chính vẻ đẹp của cô lại hoàn toàn kiểm soát được chiếc váy dạ hội này.
“Tổng giám đốc Ôn, ngài đã tới, mời đi bên này.” Người bên tổ chức lập tức chào hỏi, tỏ ra đặc biệt kính trọng Ôn Lệ Thâm.
Ôn Lệ Thâm khẽ gật đầu, dắt Tô Hi đi theo, bên cạnh Tô Hi có nghệ sĩ cô quen biết, cô cũng sẽ chào hỏi, nhưng ánh mắt của những nghệ sĩ đó nhìn cô, nụ cười trên mặt càng thêm ghen tị và giả tạo.
Dù sao vốn là nghệ sĩ với nhau, đột nhiên Tô Hi lại trở thành bạn gái của chủ tịch tập đoàn Thiên Mộ, khoảng cách này, thật sự không phải là nhỏ.
Hơn nữa, ở trong làng giải trí thì sẽ khó có được những người bạn thật sự, rất nhiều quan hệ xã giao đều là do trói buộc về lợi ích.
Đương nhiên, Tô Hi không muốn xây dựng hình tượng lạnh lùng, kiêu ngạo và thiếu bạn bè, đây không phải là phong cách của cô, dù là ở bên cạnh Ôn Lệ Thâm, cô vẫn làm chính bản thân cô, duy trì cách cư xử lịch sự.
Ôn Lệ Thâm đương nhiên là nhân vật tiêu điểm lớn nhất đêm nay, vừa vào cửa đã có biết bao nữ nghệ sĩ trẻ tuổi muốn gặp, có bao nhiêu người đang âm mưu riêng đề khiến anh ấy chú ý đến mình, và tất cả đều bị anh ngăn một lớp bình phong, ngoài những phép tắc cần thiết, thì đến cả một cái nhìn trực diện anh cũng không dành cho ai, ngoại trừ người phụ nữ của mình.
Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là một số nghệ sĩ nữ sẽ không chủ động tiến tới, khi Tô Hi cùng anh chúc rượu và uống rượu với ban tổ chức, có một nữ diễn viên có tên tuổi đã mượn cớ đã từng hợp tác với Tô Hi vài lần, lập tức bám tới.
Một tay cô ta thân mật kéo tay Tô Hi, tỏ ra thân thiết với cô: “Hi Hi, đã lâu không gặp!
Em vẫn thật xinh đẹp như thế.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...