Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Ôn Lệ Thâm đi thẳng vào phòng ngủ chính, vừa đi vừa nói cũng không quay đầu lại: “Em đi ngủ sớm một chút đi, để ngày mai có được trạng thái tốt nhất.”
Đây cũng chính là suy nghĩ của Tô Hi, cô lên tiếng: “Được! Vậy anh đừng có quấy rầy giác ngủ của tôi.”
Nói xong Tô Hi quay ra phòng khách, cô đắp mặt nạ rồi nằm xuống, xem tin tức liên quan tới cô một lúc, chỉ là mua mấy tắm ảnh đẹp đề thúc đầy cô.
Bởi vì cô giữ mình trong sạch cho nên trong giới giải trí thường được nói là một trong những nữ nghệ sĩ sạch sẽ nhất.
Bởi vậy, fan hâm mộ của cô luôn vô cùng vững chắc và rất bảo vệ cô.
Được nhiều fan hâm mộ ủng hộ như vậy cho nên cô cũng vô cùng yêu thích và nhiệt tình đối với công việc này.
Tô Hi đắp mặt nạ xong thì đi rửa mặt rồi đi ngủ.
Hơn nữ cô còn mơ một giấc mơ rất đẹp.
Cô mơ thấy mình lên sân khấu nhận giải thưởng mà người trao giải cho cô chính là Ôn Lệ Thâm, ở trong mơ cô không nhịn được cười ra tiếng.
Trong biệt thự của Hình Liệt Hàn, bởi vì vợ chồng Hình Chính Đình và Hình Nhất Nặc đều ngủ ở đây cho nên Hình Liệt Hàn đành phải đưa cậu nhóc đi ngủ một cách quy củ.
Trái lại Đường Tư Vũ lại có chút buồn phiền nên mắt ngủ, cô trằn trọc suy nghĩ một việc.
Hôm nay nhìn thái độ của Hình Liệt Hàn với Nghê Yên cô thấy rất rõ ràng, đối với tình cảm trong quá khứ của anh và Nghê Yên đúng thật là anh đã dứt bỏ hoàn toàn không còn chút lưu luyến nào, cô rất hiểu cảm giác này.
Đã từng yêu sâu đậm nhưng biết đâu sau này lại không phải là người sống cùng mình đến hết đời.
Tuổi trẻ luôn luôn tràn đầy sự xúc động và đơn giản, hơn nữa vẫn còn thiếu hiểu biết, giống như cô và Mộ Phi vậy.
Cô cũng đã từng nghĩ là sẽ yêu anh đến già, nhưng sự thật đã chứng minh, mối tình nào cũng có thể lãng quên được.
Cho nên khi Nghê Yên xuất hiện, Hình Liệt Hàn có thái độ gì thì cô cũng sẽ tin tưởng anh, nhưng người khiến cô lo lắng chính là Nghê Yên.
Thoạt nhìn thì cô ta không giống với người biết nhường nhịn, hôm nay gây tổn thương cho cô ta như vậy không biết sau này cô ta có tìm cách trả thù không? Cô thực sự không muốn gặp rắc rối như vậy.
Nghê Yên sẽ dùng cách gì để dây dưa đây?
Đây chính là điều mà Đường Tư Vũ lo lắng.
Sau đó cô mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi trong sự lo lắng, nhưng lại bị một cơn ác mộng làm cho tỉnh ngủ.
Trong mơ cô nhìn thấy con trai mình ngồi trên xe bị một chiếc xe khác đâm mạnh vào.
Chỉ có điều trong lúc va chạm kia thì Đường Tư Vũ bị mồ hôi lạnh vã ra đánh thức, khi thấy cả phòng tối đen cô vội vàng bật đèn ở cạnh giường lên thì nhận ra mình đã toát đầy mô hôi.
Cô thở hỗn hền sợ hãi không thôi.
Mặc dù chỉ là một giấc mơ nhưng mà là việc liên quan đến an nguy của con trai cho nên dù chỉ là trong mơ cũng đủ khiến cô sợ hãi đến mắt hồn.
Đường Tư Vũ ra khỏi giường rồi đây cửa ra.
Ở phòng khách của biệt thự có đèn áp tường, cô đi tới cửa phòng ngủ chính của Hình Liệt Hàn, không biết tại sao nhưng cô chỉ muốn đến gặp con trai mình một chút.
Cô nhẹ nhàng mở cửa phòng, cửa không khóa cô đi đến trước giường.
Hình Liệt Hàn nằm nghiêng, cậu nhóc gối lên một cánh tay của anh, cái miệng còn nhỏ nước dãi đây.
Đường Tư Vũ không khỏi mím môi cười một tiếng, chỉnh lại tư thế đầu cho con trai.
Động tác của cô rất nhẹ nhàng nhưng lại đánh thức người đàn ông kia.
Đôi mi dài và dày của Hình Liệt Hàn mở ra, trông thấy cô anh lập tức trầm giọng hỏi: “Sao lại tới đây?”
“Em mơ thấy một cơn ác mộng nên không ngủ được.” Đường Tư Vũ thở dài một hơi.
Hình Liệt Hàn dang một cánh tay về phía cô và bảo cô nằm bên cạnh anh.
Đường Tư Vũ không từ chối, thân thể mảnh khảnh của cô cuộn tròn ngủ bên cạnh anh, cô chủ động dính sát vào lồng ngực anh cảm nhận sự tồn tại của anh và đưa tay khẽ sờ vào con trai đang nằm trên cánh tay bên kia của anh một chút.
Lúc này trong lòng cô mới yên bình.
Hình Liệt Hàn nghiêng người, đôi môi mỏng hôn một cái lên trán cô: “Được rồi, đừng nghĩ ngợi lung tung, ngủ đi!”
Sau khi gặp ác mộng sẽ khiến thể xác tinh thần của người ta rã rời, Đường Tư Vũ nghe lời ôm sát eo anh và vùi mặt vào ngực anh rồi mới có thể ngủ tiếp được.
Hình Liệt Hàn đẩy cậu nhóc sang một bên, cậu nhóc lật cả người ra rồi tự ngủ một mình.
Hình Liệt Hàn nghiêng người ôm chặt Đường Tư Vũ, cảm giác trên lưng cô đều ướt sũng mồ hôi, rõ ràng là vừa rồi cơn ác mộng cô gặp phải vô cùng đáng sợ.
Trong lòng anh căng thẳng, rốt cục là cô mơ cái gì?
Vào lúc ba giờ chiều ngày thứ bảy, tại một hội trường sân khấu lớn sắp diễn ra lễ trao giải Kim Kê lần thứ ba mươi tám.
Các tên tuổi lớn trong và ngoài nước sẽ tề tựu về đây.
Tất cả mọi người đều chú ý và mong chờ lễ trao giải đêm nay.
Các vị khách quý được mời đã sớm trông mong chờ đợi và sẵn sàng tham dự đề chứng kiến trăm hoa đua nở rằm rộ.
Sàn diễn thảm đỏ luôn là nơi để các ngôi sao nữ phân tranh sắc đẹp, ai cũng muốn nhân dịp này thu hút được mọi ánh mắt, trở thành chủ đề thảo luận sôi nổi của truyền thông và những fan hâm mộ.
Ba giờ rưỡi chiều Tô Hi đang ở nhà chờ đợi, người đại diện của cô và trợ lý Tiểu Mễ cũng đang ở đây với cô.
Họ đang chờ trang phục dạ hội đêm nay của cô được vận chuyển từ sân bay về nhà.
“Còn hai tiếng nữa mới đến giờ lên thảm đỏ, không sao cả chúng ta vẫn chờ được.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...