Đường Tư Vũ nhẹ thở dài, ngẳắng đầu nhìn anh: “Hình Liệt Hàn, em đồng ý ở bên anh, nhưng em không muốn anh phải lấy lại tập đoàn Đường thị cho em, anh không cần vì em mà đối đầu với Khưu Lâm.
Hình Liệt Hàn nhìn cô bằng ánh mắt sâu sa, nhìn thấu trong lòng cô nghĩ gì, trong lòng vừa vui mừng song cũng hơi tức giận: “Anh chưa từng coi em là người ngoài, nhưng em vẫn xem anh là người ngoài đúng không? Đường Tư Vũ, chờ anh cầm hoa, nhẫn kim cương, quỳ xuống đất cầu hôn em, em mới tin là thật đúng không?”
Đường Tư Vũ chớp mắt, viền mắt chua xót, cảm thấy trong lòng cuồn cuộn những dòng cảm xúc phức tạp.
Người đàn ông này!
Thực sự thích cô đến mức đó sao?
Nhưng cô đâu đáng để anh thích như vậy? Càng nghĩ lòng càng chua xót, viền mắt cay cay, nước mắt không khống chế được mà chảy ra.
Mày kiếm của Hình Liệt Hàn nhanh chóng cau lại, hơi tức giận lau đi giọt nước mắt vừa chảy ra của cô, hạ giọng nói: “Không được khóc nữa, Đường Tư Vũ, em gần đây khóc nhiều quá, giờ anh muốn em lau nước mắt đi, đứng bên cạnh anh, chúng ta cùng đối phó với những kẻ bắt nạt người khác đó!”
Đường Tư Vũ đang không ngừng nhoè lệ thì bị anh làm cho chấn động, cô cứ nhìn anh như vậy, muốn khóc mà không dám khóc, trong đôi mắt ngắn lệ là hình ảnh khuôn mặt kiên nghị đẹp đế của người đàn ông đó.
Giờ phút này trong lòng cô có một loại cảm xúc khó tả, cũng rung động cực hạn.
“Được!”
Đường Tư Vũ dùng tất cả sức lực để trả lời anh.
Hình Liệt Hàn cười xoa xoa khoé mắt quật cường không còn chảy nước mắt: “Lần đầu tiên anh biết, hóa ra em thích khóc như vậy đấy.”
Đường Tư Vũ hơi lúng túng, cô ngẳắng đầu nghiêm túc nhìn vào mắt anh hỏi: “Hình Liệt Hàn, em muốn biết em có điểm gì xứng đề anh thích như vậy?”
“Đúng vậy! Em làm sao xứng đáng để anh thích như vậy? Em lại cho anh thấy em là người phụ nữ thích khóc như vậy, lẽ ra anh nên bỏ qua eml Sao lại càng ngày càng nghiện em nhỉ?”
Hình Liệt Hàn cười hỏi lại cô.
Đường Tư Vũ ngần ngơ vài giây, sau đó bị anh vuốt ve đôi lông mày thanh tú, trừng mắt với anh: “Vậy anh bỏ đi! Thừa dịp em còn chưa sống chết quấn lấy anh, anh vẫn còn cơ hội bỏ eml”
“Thôi, con người anh rất chung tình, cả đời này sẽ không bỏ em.”
Nói xong, Hình Liệt Hàn cười lộ ra một hàm răng trắng, chói mắt vô cùng.
“Cũng không muốn bỏ, ai bảo em là mẹ của con anh?”
“Vậy nêu em không phải thì sao?”
“Em đã là như vậy rồi mà!”
Hình Liệt Hàn cười đến khiến người ta mê đắm đứng lên.
“Ngày mai em đi kí tên.”
Đường Tư Vũ không thể buông tha cho số bát động sản này được, nếu không mười ngày sau cũng chỉ phải bỏ đi, cô sẽ không để mẹ con Khưu Lâm được hời như vậy.
“Được! Anh đi với em.”
“Không cần đâu, chuyện này em có thể tự làm được, mấy hôm nay cũng làm phiền anh rồi.”
“Làm phiền anh mới tốt, không phiền anh anh sẽ lo lắng.”
Hình Liệt Hàn nói xong, nắm lấy bả vai của cô: “Anh vô cùng hi vọng em nhờ vả anh.”
Mấy ngày nay khó mà nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Đường Tư Vũ, giờ phút này, người đàn ông này thực sự làm cho cô cười lên, tuy hơi khó coi, nhưng vẫn là cười.
Vào ban đêm.
Một buổi giám định và chiêm ngưỡng đá quý sẽ được tổ chức ở khách sạn trung tâm thành phó, tất nhiên Khưu Lâm sẽ trang hoàng lộng lẫy đi tham dự, đồng thời, công ty bà ta cũng đưa ra vài sản phẩm mới, muốn hôm nay quảng bá thực lực của công ty.
Cách ăn mặc của Khưu Lâm tương đối diễm lệ, hơn nữa bà ta rất chú ý chăm chút, bình thường sửa soạn một tí, làm cho bà ta nhìn vào vẫn có cảm giác là một người phụ nữ diễm lệ.
Khưu Lâm vừa tiến vào, các phu nhân ai cũng có lòng đến an ủi bà ta một chút, nhưng không ngờ rằng cả mặt Khưu Lâm đều tươi cười vui vẻ, khiến các vị phu nhân cũng biết được một ít, tuy là chuyện nhà người ta, nhưng Khưu Lâm bây giờ đã là người điều hành cả tập đoàn Đường thị, các phu nhân giờ cũng chỉ có thể nịnh bợ lấy lòng.
Khưu Lâm và các lãnh đạo công ty giao lưu vài tiếng, sau đó lại tự giới thiệu sản phẩm mới của công ty, đúng lúc này, bà ta ngước mắt lên nhìn thấy ông lớn của giới châu báu – Hình Nham, ông ta sở hữu số lượng không ít mỏ kim cương, hơn nữa thị trường đá quý quốc nội cũng chiếm mắt một nửa rồi.
Ánh mắt Khưu Lâm nháy mắt sáng ngời, Hình Nham còn có một bối cảnh đặc biệt, ông ta là chú họ của Hình Liệt Hàn, là con trai thứ ba của anh của ông nội Hình Liệt Hàn, ở gia tộc họ Hình trừ Hình Liệt Hàn, ông ta chính là người thứ hai hô mưa gọi gió.
Cả nhà nhớ truyen.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...