Ở bên ngoài đại sảnh, Ôn Lệ Thâm cũng bước lên lầu, đi tới ngồi bên cạnh Hình Liệt Hàn, lúc này hai người ngược lại không có chuyện gì để nói.
Trong phòng, sau khi Đường Tư Vũ khóc một hồi, Tô Hi lau nước mắt cho cô: “Chú đi đường đột ngột quá, chuyện này thật khiến người khác khó tin.”
“Cha mình đi không an lòng.”
Đường Tư Vũ nghẹn ngào lên tiếng.
Tô Hi chớp chớp mắt: “Tại sao?”
“Bởi vì ông ấy không phải tự nhiên đi, mà là bị người khác hãm hại!”
“Bị người nào?”
“Nếu mình đoán không lầm, thì có liên quan gì đến Khưu Lâm.”
Đường Tư Vũ nghiến răng, cô tin chắc rằng cái chỉ tay oán hận cuối cùng của cha cô nhất định là có ý gì đó.
“Trời ạ! Bà ta sao có thể độc ác như vậy.”
Tô Hi cũng nắm chặt tay lại.
“Mình vẫn chưa có bằng chứng, nhưng mình sớm muộn gì cũng sẽ tìm ra nguyên nhân! Trả lại công bằng cho cha mình.”
Chỉ có chuyện này mới có thể khiến cho Đường Tư Vũ nén lại đau thương.
“Nếu đã như vậy, thì cậu nhất định không được buông tha cho bà ta!”
Tô Hi cũng rất tức giận, nói xong nghĩ đến Tiểu Hi, cô nhẹ giọng hỏi: “Tiểu Hi có biết ông ngoại đã mắt không?”
Đường Tư Vũ lắc đầu: “Mình chưa có nói với thằng bé, mình cũng không biết phải nói với thằng bé như thế nào.”
Cô bụm lây môi, nhất thời lại đau thương khó dấu.
Tô Hi cũng cảm động theo, mặc dù đứa trẻ vẫn còn nhỏ nhưng chắc chắn thằng bé cũng sẽ rất buồn nếu mắt đi một người thân.
.
????hử đọc tru????ện không quảng cáo tại ++ ????????u???????????? UY????????.????n ++
Hình Liệt Hàn nhờ trợ lý Hàn Dương mua ít đồ ăn tới.
Đường Tư Vũ đã không ăn gì từ trưa đến sáu giờ tối hôm nay rồi, cả một ngày đều không ăn cái gì, trên máy bay cũng không ăn nhiều, anh lo lắng cô sẽ đói bụng, vừa hay Tô Hi cũng ở đây, có thể thuyết phục cô ăn một ít.
Ôn Lệ Thâm cũng không rời đi, Hình Liệt Hàn đi xuống lầu nấu cơm, anh cũng theo xuống lầu giúp đỡ, hai nam nhân phi thường đẹp trai, giờ phút này mới lo lắng cho nữ nhân trên lầu.
Thấy Ôn Lệ Thâm vẫn chưa rời đi, Hình Liệt Hàn không khỏi hỏi anh: “Sao vậy?
Cậu bắt đầu có ấn tượng tốt với Tô Hi rồi sao?”
Ôn Lệ Thâm xắn tay áo lên rửa rau: “Khó mà nói, nhưng người con gái này hoàn toàn lại khiến cho người ta quan tâm.”
Nghe được đáp án này, Hình Liệt Hàn cũng biết rồi, có thể làm cho cậu ta quan tâm nữ nhân, vậy nhất định nữ nhân đó đã bị cậu ta đề ở trong lòng rồi.
“Tô Hi không tôi.”
“Đường Tư Vũ cũng không tồi.”
“Vì vậy, mình định theo đuổi cô ấy.”
Hình Liệt Hàn cong môi cười.
Ôn Lệ Thâm trầm mặc vài giây rồi nói: “Mình sẽ xem xét lại!”
“Nếu mà thích rồi thì cố mà giữ lấy.”
Ôn Lệ Thâm không phản bác, anh cảm thấy Hình Liệt Hàn nói đúng, nhưng anh không chắc mình có thực sự thích Tô Hi đến mức có thể theo đuổi cô hay không.
Nói chính xác hơn, anh vẫn chưa biết chính xác nội tâm của mình, và cũng không dám xác định anh sẽ ở bên người phụ nữ này cả đời.
Nhưng mà, Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đều đã có con, bản thân Đường Tư Vũ cũng tốt, nên Hình Liệt Hàn theo đuổi cô và thích cô, càng có lý do để nói.
Hai người phụ nữ ở tầng trên đang an ủi nhau, còn ở tầng dưới, hai người đàn ông ăn ý đã xắn tay áo kết hợp ăn ý nấu bữa tối, phong cảnh buổi tối cũng không hề làm mất đi sự ấm áp.
Một giờ sau, Hình Liệt Hàn lên lầu, nhẹ nhàng gõ cửa phòng của Đường Tư Vũ, trên mặt Đường Tư Vũ vẫn lộ rõ vẻ buồn bã, nhưng tâm trạng của cô ấy đã có vẻ ổn định, Tô Hi nhìn cô trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ khổ sở, buồn bã.
“Xuống ăn tối thôi!”
Hình Liệt Hàn nói về phía hai người họ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...