Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


“Yeah! Có thể lên tìm chị Tâm Duyệt chơi rồi!” Cậu nhóc hào hứng nhảy lên, quay người chạy vào trong phòng khách.

“Chị Tâm Duyệt, chị có thể xuống nhà rồi, bà nội em đi rồi.” Thằng nhỏ vừa chạy vào vừa hét toáng lên.

Hứa Tâm Duyệt đứng trước cửa sổ kính sát đáy trong phòng ngủ chính, nhìn chiếc xe đang lái ra khỏi sân, khẽ thở phào nhẹ nhõm, Hứa An An cuối cùng cũng đi rồi “Chị Tâm Duyệt.” Cậu nhóc vui vẻ mở cửa bước vào.

Hứa Tâm Duyệt mỉm cười: “Bà nội em bọn họ đã đi rồi phải không?”
“Dạ! Bà tôi và dì Hứa đó đi rồi, chị Tâm Duyệt, chúng ta xuống nhà ăn cơm đi!”
Mặc dù Hứa Tâm Duyệt rất thích cậu nhóc, nhưng cô không dám tin tưởng nhân phẩm của ba cậu nên cô ngồi xốm xuống nói: “Chị không ăn nữa, đã muộn rồi, chị phải đi về rồi.”
Cậu nhóc lập tức ôm chằm lấy cổ cô: “Không được, chị Tâm Duyệt, chị đừng đi mà.”
Hứa Tâm Duyệt thật sự không biết tại sao cậu nhóc lại thích cô đến vậy, chẳng lẽ là do suốt 10 tháng đó cô đã dùng máu mình nuôi dưỡng cậu nhóc, vậy nên cậu mới thích cô như vậy.

“Tiểu Mục ngoan, chị thực sự phải đi rồi.” Hứa Tâm Duyệt khẽ rút tay nhỏ của cậu ra, có chút không nỡ nói.

Lúc này, một bóng người thon dài bước vào cửa, cậu nhóc lập tức quay đầu van xin: “Daddy, daddy cho chị Tâm Duyệt ở lại được không? Tối nay để chị ấy ngủ lại nhà chúng ta đi.”
Cố Thừa Tiêu lạnh lùng nhìn con trai: “Không được.”

“Đi mà daddy ơi, muộn như vậy rồi, chị Tâm Duyệt đi về rất nguy hiểm, chị ấy xinh đẹp như vậy cơ mà.” Cậu nhóc đổi phương thức cầu xin.

Hứa Tâm Duyệt cũng không định ngủ lại đây, cô cười nói: “Tiểu Mục, chị không ở lại đây đâu, cảm ơn vừa rồi em đã bảo vệ chị, chị đi nha.”
“Nhưng mà ở đây khó bắt taxi lắm! Hay là để daddy của em đưa chị về!” Cậu nhóc chỉ đành nói vậy.

Hôm nay, lúc Hứa Tâm Duyệt vừa đến đây thì đã biết ở khu vực này không hề có taxi đến, vì vậy bắt taxi quả thực là một việc rất phiền phức.

“Không rãnh.” Cố Thừa Tiêu ngồi xuống ghế sô pha, suy nghĩ có chút phức tạp.

“Chị ơi, chị lái xe được không?”
“Được chứ!” Hứa Tâm Duyệt gật đầu.

“Trong nhà xe của daddy có rất nhiều xe, chị chọn một chiếc đi!” Tóm lại, cậu nhóc chỉ không muốn Hứa Tâm Duyệt gặp phải nguy hiểm thôi.

Quả là một cậu bé ấm áp luôn tận tâm bảo vệ cô.


Nụ cười của Hứa Tâm Duyệt chợt cứng lạ, cô vội vàng lắc đầu: “Không cần đâu, chị có thể tự tìm cách về nhà mà.”
Nói xong, Hứa Tâm Duyệt đứng dậy, vẫy tay với cậu nhóc: “Vậy chị đi nha.”
“Từ đây đi đến cổng tiểu khu phải mất nửa tiếng.

Ở bên ngoài cửa không bắt được xe thì cô về kiểu gì?” Anh đột ngột lên tiếng.

“Đó là việc của tôi, không cần Có tiên sinh phải quan tâm.”
Hứa Tâm Duyệt bây giờ đã không còn chút tôn kính nào.

với người đàn ông này nữa.

Cho dù anh có vẻ ngoài của thiên sứ, nhưng bên trong lại có trái tim của ác ma.

Xem như cô đã nhìn rõ rồi, cho dù bề ngoài có đẹp đẽ như thế nào thì bản chát đều giống nhau cả.

“Daddy, vậy daddy đưa chị Tâm Duyệt về nhà đi! Con sẽ ngoan ngoãn ở nhà mà.” Cậu nhóc cố gắng tạo cơ hội để hai người thân thiết với nhau hơn.

Cố Thừa Tiêu vẫn chưa nói gì thì Hứa Tâm Duyệt đã lên tiếng từ chối, cô không yên tâm khi để cậu nhóc ở một mình trong một căn biệt thự lớn như vậy.

“Thật sự không cần đâu mà, chị có thể nhờ bạn của chị đến đón.” Hứa Tâm Duyệt nghĩ, nếu không còn cách nào khác thì chỉ có thế làm phiền Lê Yên một lần thôi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui