Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Thời Vũ Thành nhìn cô con gái, tuy miệng nói: “Đừng quậy, còn đang lái xe đó.
” Trên thực tế khóe mắt đuôi lông mày đều như cười.
…
Phòng bệnh trong bệnh viện.
Vệ sĩ đứng trước mặt Bách Tuyết kể lại từ đầu đến cuối chuyện đã xảy ra ở cổng chính bệnh viện cho bà chủ nghe.
Đặc biệt là khi Thời Vũ Thành đột nhiên lao tới cứu cô chủ, Bách Tuyết yêu cầu vệ sĩ lặp đi lặp lại nhiều lần, không bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào.
Thời Vũ Kha đi rồi, Bách Tuyết mới nhớ ra ở cổng chính có phóng viên, mỗi lần bà ta ra cổng chính mà không có vệ sĩ bảo vệ thì sẽ không dễ vào được, một mình Thời Vũ Kha không đưa theo người hẳn là sẽ gặp phiền phức.
Cho nên bà ta nhanh chóng cho người đi bảo vệ cô chủ, người vừa được phái ra đã nhìn thấy cảnh tượng này, căn bản không cần bọn họ bảo vệ mà cô chủ đã có thể thoát được khỏi đám người đó.
Bách Tuyết xua tay: “Cậu đi ngoài đi.
”
Bà ta cần phải cẩn thận suy nghĩ một chút, nhưng càng nghĩ càng thấy không yên tâm, vì thế để y tá tạm thời chăm sóc Thịnh Dự Khải, còn bà ta dẫn người đi thẳng đến nhà họ Thời.
…
Nhà họ Thời.
Thời Vũ Kha về đến nhà thì nằm ườn ra sô pha, chỉ cảm thấy cả người cực kỳ thoải mái.
Giang Nhã Đan đã sớm nấu xong đồ ăn con gái thích, bày ra cả một bàn.
Thấy con gái trở về đã đau lòng ôm cô ta không nỡ buông tay, dù nhìn thế nào cũng cảm thấy cô ta đã gầy đi và còn rất tiều tụy, nhất định là mấy ngày qua chăm sóc cho tên ăn cháo đá bát kia mới biến thành thế này.
“Vũ Kha, lần này về rồi đừng đi nữa, cứ ở nhà thôi.
” Giang Nhã Đan nói
Thời Vũ Thành cũng phụ họa: “Đúng vậy, chờ vài ngày nữa tên ăn cháo đá bát kia tỉnh dậy rồi ly hôn với cậu ta, nửa đời sau tìm được người tốt thì được, không tìm được thì bố nuôi con cả đời.
”
Thời Vũ Kha nghĩ thầm: Bố kiếm được có chút tiền đó thì nuôi con thế nào?
Trước kia cô ta luôn bị Bách Tuyết châm chọc là xuất thân từ “nhà bình dân”, ba chữ này giống như vết sẹo khắc sâu trong lòng cô ta, Thời Vũ Kha nhất định sẽ không quay về “nhà bình dân” nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...