Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Cúp điện thoại, anh ta rời khỏi phòng làm việc của mình, đi vào văn phòng của bố.
Thịnh Hải có tự mình hiểu biết, biết mình không có khiếu làm ăn, cho nên chức Chủ tịch để con trai mình làm, mình chỉ hạ mình làm Phó Chủ tịch.
Thế nhưng Phó Chủ tịch này cũng chỉ là cái danh mà thôi, bình thường chuyện của công ty ông ta cũng không quản, chỉ ngẫu nhiên đến văn phòng ngồi một chút.
“Cạch—”
Thịnh Dự Khải đẩy cửa vào liếc mắt đã thấy một nữ thư kí xinh đẹp trẻ tuổi đang ngồi trên đùi bố mình, hai người đang hôn nhau nồng nhiệt.
Cái này nếu là bình thường anh ta sẽ đóng cửa lại, nói không chừng sẽ nói một câu xin lỗi.
Nhưng bây giờ tình huống khẩn cấp, bởi thế Thịnh Dự Khải cũng không vui, nói với thư kí: “Cô ra ngoài.
”
Thư kí trẻ bị dọa đến hoa dung thất sắc, vội vàng cài quần áo lại, ra ngoài.
Cô ta chạy quá gấp, suýt chút đã đụng vào Thời Vũ Kha đang ôm thùng văn kiện trên hành lang.
Thời Vũ Kha hỏi: “Cô làm sao thế? Đã xảy ra chuyện gì?”
Chuyện gì xảy ra cũng không thể nói với cô ta, khó nói ra miệng.
Mặc dù cùng là thư lý, nhưng Thời Vũ Kha là phu nhân Chủ tịch, cô ta chỉ là thư ký của Phó Chủ tịch, tình nhân mà thôi, không dám đắc tội Thời Vũ Kha.
Bởi thế nên hàm hồ nói: “Không có gì, Chủ tịch và Phó Chủ tịch có chuyện quan trọng thương lương, bảo tôi tránh đi.
”
“À, cô đi đi.
”
Thời Vũ Kha nhiều tâm nhãn, thả văn kiện về văn phòng, đến cửa phòng làm việc của Phó Chủ tịch nghe lén.
Hai bố con cãi vã ở văn phòng, ban đầu là Thịnh Dự Khải chỉ trích Thịnh Hải mặc kệ chính sự, chỉ lo bản thân phong lưu vui vẻ.
Thịnh Hải không nhịn được, lớn tiếng quát anh ta bớt can thiệp vào chuyện riêng của bố mình, mặc dù bình thường ông ta mặc kệ những chuyện lông gà vỏ tỏi, nhưng chuyện chính sự cũng không qua loa chuyện nào.
Hai người cãi nhau qua lại, cãi một lúc lại nói đến chuyện ở thư phòng lúc đó.
Thời Vũ Kha vừa đúng lúc nghe được đoạn này.
Thịnh Hải: “Thằng ranh bớt giảng đạo lý với tao đi, lúc trước nếu không phải tao che giấu giúp mày, chỉ mỗi chuyện hại chết ông nội thôi thì đã đủ cho mày ăn súng rồi, còn có cửa để bây giờ mày la lối om sòm với tao?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...