“Hứa Mẫn, cô mau nói cho Bùi tổng đi! Để Bùi tổng biết chuyện.” Có một nữ nhân viện thúc giục cô đi về hướng văn phòng.
Hứa Mẫn lập tức xoay người rời đi, tay nhanh chóng lấy điện thoại ra, cô không cần tìm, chỉ cần nhìn hai tin tức đứng đầu liền thấy chuyện xấu của Lam Thiên Thần.
Cô nhanh chóng mở ra, trong lòng một mảng hỗn loạn, cô tin tưởng Lam tổng không phải người như vậy, nhưng hình chụp sao lại thế này?
Cô có nên nói cho Bùi tổng biết không?
Hứa Mẫn ra khỏi thang máy, liền thấy Bùi Nguyệt Hoàng mang theo Khúc Hạo từ phòng họp bên cạnh đi đến.
Khúc Hạo thấy cô, ánh mặt liền lộ ra ý cười ôn nhu, Hứa Mẫn bát chấp ánh mắt của bạn trai, cô lập tức tiến tới nói: “Bùi tổng, em có chuyện muốn nói với chị.”
“Hả? Nói đi!” Bùi Nguyệt Hoàng hỏi cô.
“Không không… Không được, không thể nói ở đây!” Hứa Mẫn nhanh chóng lắc đầu.
Bùi Nguyệt Hoàng nhìn thoáng qua Khúc Hạo.
Khúc Hạo cũng có cảm giác bị đả kích, Hứa Mẫn có chuyện gì không thể nói trước mặt bạn trai mình?
“Hai người không phải đang hẹn hò sao? Có chuyện gì không thể nói trước mặt Khúc Hạo sao?” Bùi Nguyệt Hoàng trêu chọc một câu.
“Chuyện này không được.” Hứa Mẫn lúc này không thể không xem nhẹ cảm giác của Khúc Hạo.
Bùi Nguyệt Hoàng đành phải nói: “Được rồi, theo chị đến văn phòng rôi nói.”
Hứa Mẫn lập tức an ủi Khúc Hạo một câu: “Lát nữa em đi tìm anh.”
Bùi Nguyệt Hoàng đi vào văn phòng, cô nhìn vẻ mặt vội vàng của Hứa Mẫn nói: “Được rồi, em nói đi, có chuyện gì mà phải tránh Khúc Hạo mới có thể nói cho chị biết?”
“Bùi tổng… chuyện này… cái kia… Em nói chị có thể bình tĩnh một chút không?”
“Chị hiện tại rất bình tĩnh.
Có chuyện gì kích thích đến chị sao?”
Tâm tình Bùi Nguyệt Hoàng gần đây đều vô cùng bình thản, ở bên cạnh Lam Thiên Thần, cô đến tức giận cũng không có, có thể nói, cho dù tức giận tìm đến, cô cũng sẽ tâm bình khí hòa.
“Chuyện này là về Lam tổng…” Hứa Mẫn cắn môi, không biết nên mở miệng thế nào.
Vừa nghe nói liên quan đến Lam Thiên Thần, Bùi Nguyệt Hoàng liền nghiêm túc: “Thiên Thần làm sao? Em mau nói đi.
Anh ấy lại có tin tức gì?”
“Bùi tổng, chị tin tưởng nhân phẩm của Lam tổng không?
Chị cảm thấy anh áy có thể phản bội chị đi tìm cô gái khác.
không?” Hứa Mẫn dò hỏi một câu.
Bùi Nguyệt Hoàng còn nghiêm túc suy nghĩ rồi lắc đầu nói: “Sẽ không.”
“Vậy vạn nhát cô gái kia trẻ tuổi lại xinh đẹp, còn vô cùng yêu mị? Lam tổng sẽ không thích những cái này đi?” Hứa Mẫn lại lần nữa thăm dò.
Bùi Nguyệt Hoàng lần này không khỏi lo lắng, cô kiên định nói: “Đương nhiên sẽ không.”
Hứa Mẫn nghe xong lạp tức có chút đau lòng, chuyện này xảy ra quá nhanh, Bùi tổng có thể chịu nổi hay không?
Hứa Mẫn đành yên lặng lấy điện thoại ra, mở trang tin tức kia ra đưa cho cô: “Này… này chị xem đi.
Chị phải thật bình tĩnh nha! Có chuyện gì cũng từ từ giải quyết.”
Bùi Nguyệt Hoàng híp mắt vươn tay nhận điện thoại của Hứa Mẫn, cô hạ mắt nhìn, đồng tử không khỏi chắn động, cô mở to tấm hình cô gái kia ra, chỉ thấy cô ta nhào vào lòng ngực Lam Thiên Thần, còn anh vô cùng thân sĩ đỡ lấy cô ta, thậm chị còn có hàm xúc đẩy ra.
Máy tắm ảnh khác đều là chụp phía sau Lam Thiên Thần, cô gái kia mỉm cười tươi, trong ánh mắt nhìn Lam Thiên Thần đều lộ ra bộ dạng khao khát cùng hưng phán.
Có những tắm ảnh cô không biết ở đâu, nhưng có một tấm cô vừa nhìn liền biết là chụp ở buổi tiệc lần trước tham gia, Lam Thiên Thần cùng cô ở ban công, cô gái này cơ hồ nhào vào lòng Lam Thiên Thần, thậm chí còn muốn vươn tay ôm lấy cổ nh.
Tắm ảnh cuối cùng chụp từ X, cô nhìn cảnh tượng quen thuộc liền nhận ra đây là siêu thị gần nhà.
Hứa Mẫn bên cạnh thấy cô nhìn chằm chằm những tắm ảnh chụp, trong lòng không khỏi run sợ nổ mạnh một tiếng, chỉ sợ Bùi Nguyệt Hoàng tức giận sẽ đi tìm Lam Thiên Thần đối chứng.
.
Truyện mới cập nhật
Ánh mắt lợi hai của Bùi Nguyệt Hoàng xem xong hết các tắm ảnh, cô cũng nhận ra cô gái này có mái tóc màu đỏ rượu, tuy diện mạo trẻ tuổi, nhưng chính là trang điểm mà thành, cô nghĩ đến lần đầu phát hiện trên người Lam Thiên Thần có sợi tóc lạ cùng mùi nước hoa xa lạ, nói vậy chính là cô gái này đi! Cô mở lại tấm ảnh đầu tiên, liền phát hiện Lam Thiên Thần mặt bộ tây trang kia, cô gái kia chính là chạm vào vạt áo anh, xem ra nước hoa đứng là cô ta lưu lại..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...