*Xem ra tối hôm qua tôi quan tâm, cô xem toàn bộ như gió thổi bên tai vậy!” Lam Thiên Thần có chút tức giận nói.
“Thật ngại quá, tôi không tiện nghe điện thoại, tạm biệt.”
Bùi Nguyệt Hoàng trực tiếp cúp máy, hướng quản lý vừa dừng lại nói: “Tiếp tục đi!”
Vị quản lí kia lập tức tiếp tục báo cáo công trạng tài vụ, ánh mắt Bùi Nguyệt Hoàng sắc bén nhìn điện thoại di động một cái, trong ánh mắt của cô cũng hiện lên một tia dịu dàng.
Cô vẫn không ngờ là Lam Thiên Thần có lòng như vậy, còn biết gọi điện thoại ân cần thăm hỏi cô.
Nhưng không biết, Lam nhị thiếu bị cúp điện thoại, lúc này đang rất phiền lòng! Lam Thiên Thần ngồi vào trong ghé giám đốc rộng lớn, thân thể quay một vòng, khuôn mặt tuần tú như ngọc, lúc này giống như là dã thú bị chọc giận.
Dám ngắt điện thoại của anh?
Quên đi, anh quản nhiều chuyện gì không đâu? Người phụ nữ này cũng cùng anh không có quan hệ gì? Anh bận tâm cái gì chứ? Huống chi, người ta căn bản không tiếp nhận.
Lam Thiên Thần cắn môi mỏng, nhưng vẫn không nhịn được lo lắng.
Cuộc họp Bùi Nguyệt Hoàng kết thúc lúc 11h30, sau khi mọi người rời khỏi, cô mới được trợ lý Hứa Mẫn đỡ, chân thấp chân cao đi ra.
Ngày hôm nay hiếm thấy cô không đi giầy cao gót, mà mang đôi giày đề bệt.
“Bùi tổng, chị bị thương thành như vậy, còn phải làm việc, thật quá cực khổ.” Hứa Mẫn đau lòng nói.
“Một chút đau này tính là gì?” Bùi Nguyệt Hoàng xem thường nói.
Hứa Mẫn cũng biết, coi như Bùi tổng mới vừa đi bệnh viện chuyền nước biển cả đêm, hôm sau swx đến công ty xử lý tài liệu, vì sao không thể xé cái nhãn nữ cường nhân trên người cô ra? Cũng là bởi vì trong lời nói việc làm của cô đều hiện rõ vẻ mạnh mẽ không kém gì đàn ông.
“Tối hôm qua bữa cơm cùng Lam nhị thiếu thế nào? Anh ấy có phải một người đàn ông rất tuần tú rất mê người hay.
không? Có xảy ra viêc đặc biệt gì không vậy!” Hứa Mẫn đi theo bên cạnh cô cũng 5 năm rồi, ngoại trừ quan hệ cấp trên cấp dưới, cũng có tình chị em bạn bè.
Mắt Bùi Nguyệt Hoàng hiện lên một phức tạp, sắc mặt cô không có biểu cảm gì nói: “Chính là bữa tiệc xã giao bình thường, không có gì đặc biệt.”
Hứa Mẫn cũng quen cô bàn luận người đàn ông thế nào rồi, chỉ một biểu cảm lạnh nhạt, nói như vậy thôi, Bùi tổng nửa đời sau, thật hết duyên với đàn ông rồi.
Đúng lúc này, một trợ lý khác của cô Khúc Hạo bước nhanh tới: “Bùi tổng, vừa rồi quy lễ tân gọi điện thoại nói, đại công tử Triệu gia tới, ở dưới lầu yêu cầu hẹn gặp mặt cô.”
Bùi Nguyệt Hoàng nhíu mày, đại công tử Triệu gia này, chính là đối tượng trong miệng ông nội muốn giới thiệu cho cô.
Bùi Nguyệt Hoàng lãnh đạm nói: “Nói cho lễ tân, bây giờ.
tôi không có thời gian.”
“Nhưng mà, sợ là ngăn không được.”
“Đừng quá cho anh ta mặt mũi.” Bùi Nguyệt Hoàng hừ: lạnh một câu, Hứa Mẫn đỡ cô trở lại phòng làm việc.
Mà ở hướng quây lễ tân, một người mặc tây trang, người đàn ông ngoài ba mươi đang kiên nhẫn chờ hẹn trước thành công, nhưng lễ tân trước mặt nhận điện thoại xong, nhìn anh ta nói: “Anh Triệu thật ngại quá, ngày hôm nay Bùi tổng của chúng tôi bề bộn nhiều việc, khả năng bận quá không có thời gian gặp anh.”
Ánh mắt Triệu Đống trùng xuống, đáy mắt anh ta rõ ràng không cam lòng, hôm nay anh ta tới, chính là muốn thuyết phục Bùi Nguyệt Hoàng cùng nhau tham gia bữa ăn tối nay, bởi vì anh ta nhận được điện thoại của Bùi lão gia, nói cháu gái của ông ta không tham gia.
Triệu Đống nói thẳng: “Tự tôi đi tìm cô ấy!”
“Không được, anh Triệu, nơi này của chúng tôi có quy định, không có hẹn trước không thể một mình đi lên.”
“Quan hệ của tôi và Bủi gia, việc này cũng không cần tính toán.” Triệu Đống nói xong, liền đi tới thang máy.
“Anh Triệu…” Lễ tân đứng lên, nhưng không ngăn được, bởi vì thân phận Triệu gia, quả thực không phải là lễ tân các cô có thể ngăn được.
Bùi Nguyệt Hoàng ngồi ở trong phòng làm việc, cầm báo cáo kiểm tra chồng chất như núi bên cạnh ký tên! Mà lúc này, ngoài cửa Hứa Mẫn vội vàng đẩy cửa tiến đến: “Bùi tổng, Triệu công tử đi lên rồi, lễ tân ngăn không được.”
Trên giương mặt đẹp lạnh lùng của Bùi Nguyệt Hoàng hiện lên nồng đậm không vui, cô nhướng nhướng mày nói: “Vậy hãy để cho anh ta lên đây đi!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...