“Cô say rồi, đêm nay ở đây một đêm, tôi đi trước.” Lam Thiên Thần nói xong, anh cầm áo sơ mi của anh đi vào nhà vệ sinh, định giặt qua rồi mặc.
Người phụ nữ trên ghé sofa nhíu mày, theo dõi dáng người anh đi vào phòng tắm, cô cười như một thợ săn, cô đứng dậy, đưa tay cởi áo khoác, sau đó cô thấy trên ngực có vết bẩn, cô lập tức chán ghét cởi áo sơ mi ra.
Cuối cùng trên người chỉ còn một cái.
Dưới người là cái váy quây, cô như thế này, tóc dài trông thật mê người, ánh mắt mê ly, gợi cảm như một vưu vật cực phẩm.
Cô lảo đảo đi về phía phòng tắm, lúc này Lam Thiên Thần đang giặt áo sơ mi, đồng hồ đặt bên cạnh, giặt rất chú tâm, giông như một cậu nhóc lớn ngoan ngoãn.
Anh giặt giặt, cũng cảm giác đằng sau có một con mắt đang nhìn anh, anh hơi ngạc nhiên quay đầu lại, trông thây người phụ nữ say rượu khoát tay, dựa vào cửa, hai mắt mang theo nụ cười phức tạp đánh giá anh.
Hơn nữa trên người cô chỉ mặc cái áo lót đen… Cảnh đẹp lập tức đập vào mắt anh.
Đầu của cô tựa vào khung cửa, dường như đứng còn không vững.
Lam Thiên Thần nháy mắt đỏ mặt, dù sao người phụ nữ to gan vậy lần đầu anh gặp, hơn nữa anh lại cảm giác được sự nguy hiểm, đây là cảm xúc không nên có.
Nhưng người phụ nữ đối diện dường như con sói đói theo dõi anh.
“Cô à…” Lam Thiên Thần lập tức đặt áo sơ mi đã vắt khô xuống, xoay người định nói gì đó.
Lúc này người phụ nữ kia bước vào, đột nhiên ngã vào người anh.
Lam Thiên Thần mà ác ý né một cái, cô nhất định sẽ ngã ra, hơn nữa dáng vẻ lảo đảo của cô, anh mà không ôm cô nhất định sẽ nhã chỗng vó.
Lam Thiên Thần cũng không phản ứng thêm, chỉ đưa tay ra theo bản năng, ôm người phụ nữ này vào lòng.
“Cô này…” Ánh mắt Lam Thiên Thần sáng lên, chạm vào cái eo trắng nhỏ của cô, hai tay anh mở ra, người phụ nữ trong lòng anh, lại chu môi đỏ lên, như một thợ săn.
“Cậu đẹp trai, chị đây không đẹp à?” Ánh mắt người phụ nữ có vẻ mê hoặc.
Lam Thiên Thần không khỏi nuốt ngụm nước bọt, ngửi thấy trên người cô ngoài rượu còn có mùi nước hoa cao cấp.
Suy nghĩ anh vẫn vơ, anh đưa tay định đẩy cô nhưng cánh tay cô lại như siết lấy cái eo rắn chắc của anh, khuôn mặt kề sát lên ngực anh, người phụ nữ thấp giọng ra lệnh: “Chị muốn cậu ở với chị đêm nay.
Chị sẽ trả cho cậu rất cao.”
Lam Thiên Thần lập tức thấy nghẹn, hóa ra cô nghĩ anh là trai bao?
“Cô à, xin lỗi, tôi không ở với ai cả.” Lam Thiên Thần nghiêm nghị lên tiếng, đồng thời, cũng đưa tay đẩy cô ta ra.
“Tôi rất cô đơn… Tôi cần người ở bên, cậu ở với tôi được không?” Người phụ nữ này đột nhiên nói sâu xa, cô nhướn mày lên, dưới đôi mắt đẹp có một vẻ cô đơn.
Trong nháy mắt cánh tay đẩy cô ra của Lam Thiên Thần dừng lại, anh cúi đầu nhưng thấy hình ảnh người phụ nữ này dựa vào ngực mình, anh lại thấy dòng điện xông lên từ trong cơ thể, cảm giác này làm anh ngơ ngắn.
Làm sao có thể? Anh lại có thể nảy sinh cảm giác với một người phụ nữ say không hề quen biết?
Không được, anh không thể ở lại nữa, anh làm được tới đây là tốt lắm rồi.
“Cô à, tôi không phải là trai bao, nếu cô có nhu cầu tôi có thể tìm giúp cô.” Lam Thiên Thần nghiêm nghị lên tiếng, cũng đưa tay nắm chặt bờ vai của cô, đẩy cô ra một chút.
Cô gái có hơi thất vọng nhìn anh: “Cậu chê tôi lớn tuổi hơn cậu sao?”
Lam Thiên Thần sững sờ vài giây, không thể không nói, người phụ nữ này lớn tuổi hơn anh.
Nhưng mà điều này không ảnh hưởng tới gương mặt vô cùng đẹp của cô, Lam Thiên Thần tuy không có bạn gái thế nhưng anh không có hứng thú với tình chị em.
“Tôi không nói vậy.” Lam Thiên Thần lập tức giải thích một câu.
Ánh mắt người phụ nữ nhìn anh, Lam Thiên Thần có gương mặt đẹp trai ôn hòa, dường như vào lúc này lại mang vẻ mê hoặc mãnh liệt với cô, khiến cô rất muốn, liều lĩnh ở bên cạnh anh một đêm.
Dù cho là một đêm, cô cũng muốn buông thả hết tâm trạng vào lúc này, muốn phóng túng liều lĩnh.
Lam Thiên Thần cầm cái áo sơ mi đã vắt khô, cẩn thận bước qua người cô, nhưng vừa tới cửa thì eo anh bị giữ lại, một đôi tay ngọc vây chặt lấy, người phụ nữ dán chặt sau tắm lưng kiện tráng của anh, lắm bẩm khẩn cần: “Đừng đi ở lại với tôi đi, bảo tôi làm gì cho cậu cũng được.”
Cơ thể Lam Thiên Thần căng thẳng, anh cau mày kiếm, với kiểu đàn bà dâng lên thế này, anh thật không có hứng thú.
“Cô à, tôi nghĩ cô vẫn nên gọi người nhà tới đây đi.
Cô còn nhớ sô của ai không?” Lam Thiên Thân chỉ muôn xong việc của cô rồi lượn.
Vừa nãy Lam Thiên Thần không thấy cô cầm túi nên chắc cũng không có di động.
Người phụ nữ đẳng sau thả lỏng tay, đột nhiên siết tay anh lại, dùng sức kéo anh đi.
Lam Thiên Thần xoay người, trông thấy đôi mắt thô bạo của người phụ nữ, hai gò má cô đỏ ửng khiến người đàn ông nào thấy cũng rung động..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...