Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Thời Du Huyên sầu khổ, hai tay đỡ má ngồi đối diện Thịnh Hàn Ngọc.
Nhờ anh nghĩ kế cho mình, phải làm sao mới có thể không tham gia lễ đính hôn ngày mai!
Ban đầu Thịnh Hàn Ngọc cũng không cảm thấy việc này khó thế nào, không muốn đi thì không đi, không cần thiết phải như thế này.
Nhưng Thời Du Huyên nói cho anh biết là không được, chỉ cần cô từ chối, bọn họ sẽ lôi bố ra, mà cô có thể từ chối hết tất cả mọi người và mọi việc, chỉ duy nhất không thể từ chối bố cô.
“Vậy thì để bố cô không tìm được cô nữa.”
"Hů?"
Trong lúc vô tình, Thịnh Hàn Ngọc nói một câu, lại làm Thời Du Huyên thức tỉnh, cô cảm thấy ý kiến này rất hay.
Nói được làm được, cô ôm lấy Tử Tử muốn đi: “Cảm ơn, gặp lại sau”.
“Trở lại.”
Cánh tay cô bị níu lại, căn bản không chạy được, cũng bởi vì sức giật quá lớn, trực tiếp bị lôi về trong lòng Thịnh Hàn Ngọc.
Nhuyễn ngọc ôn hương ôm trong lòng, cảm giác này cũng không tệ lắm.
Chỉ là còn chưa kịp cảm nhận tỉ mỉ, Thời Du Huyên đã né đi như bị điện giật, mở to mắt phẫn nộ trừng anh: “Anh túm tôi làm gì?”
Anh trầm giọng nói: “Cô muốn đi đâu?”
Thịnh Hàn Ngọc có cảm giác, người này muốn chạy, cô vẫn luôn như thế.
Quả nhiên, Thời Du Huyên hùng hồn: “Tôi đi đâu? Tôi đương nhiên tìm một chỗ trốn đi, để bọn họ không ai tìm được tôi nữa.” Thấy Thịnh Hàn Ngọc nhìn cô chằm chằm, ánh mắt cũng không thèm di chuyển một chút, cô lập tức phản ứng thấy không ổn.
Lại giải thích: “Nhưng mà anh yên tâm, tôi nói là bọn họ, không bao gồm anh, anh muốn tìm tôi thì vẫn có thể tìm được bất kì lúc nào.”
Câu giải thích này khiến anh hài lòng buông tay ra, nói: “Chúng ta cùng đi, đi ra ngoài chơi vài ngày”
“Thật à?”
“Tôi đi tôi đi.”
Lái xe đưa bọn họ đến sân bay, hai người lên máy bay đi về phía Giang Nam!
Sáng sớm hôm sau.
Thời Vũ Kha cho người nhanh đi đón Thời Du Huyên, còn nói cho người đi đón, nhất định phải đưa cả Thịnh Hàn Ngọc và Thời Du Huyên đến.
Chẳng bao lâu sau, người đi đón phải trở về tay không, nói cho cô ta biết người không đón được, người hầu nói là ra ngoài hưởng tuần trăng mật rồi!
Sớm không hưởng trăng mật, muộn không hưởng trăng mặt, lại hưởng trăng mật đúng vào lễ đính hôn của cô ta?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...