Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Nếu không phải còn có chuyện quan trọng hơn, cô ta nhất định phải dạy dỗ cho quản gia một trận ra hồn.
”
Mỗi lần Thời Vũ Kha đến, quản gia đều không hòa nhã với cô ta, hai lần trước ngay cả lời còn không nói, trực tiếp cho người đuổi cô ta ra ngoài.
“Huyên Huyên, bố bảo chị đưa cho em chút đồ, có vài thứ là chị chuẩn bị, vì thứ là bố chuẩn bị, em xem thử xem có thích không? Còn thiếu gì thì cứ viết ra tờ giấy cho chị, chị lập tức cho người đi làm…”
Thời Vũ Kha thân mật đi đến kéo tay Thời Du Huyên lại, cứ như hai người trước kia rất tình cảm vậy.
”
“Tôi không thiếu gì cả, có thiếu cũng tự mình đi mua được, không cần cô hao tâm tổn trí.
”
Thái độ của Thời Du Huyên với cô ta rất lãnh đạm: “Đồ bố đưa tới thì để lại, đồ của cô thì tôi không cần, được rồi, bây giờ cô có thể đi rồi.
”
Thời Vũ Kha sững sờ, cô ta đã nghĩ đến em gái sẽ không cho cô ta mặt mũi, nhưng không ngờ cô lại từ chối dứt khoát như thế, hơn nữa còn phân rất rõ ràng.
Đồ của bố đưa đến thì giữ lại, đồ của cô ta thì không muốn?
Không được, tuyệt đối không thể để cho cô tách ra.
“Đây đều là chị và bố cùng nhau chọn, cùng nhau mua cho em em ohan6 rõ ràng như thế làm gì? Không phân ra, em là con gái của bố, chị cũng là con gái của bố, chúng ta là chị em, một bút không thể viết được hai chữ cùng một lúc…”
Thời Vũ Kha như keo con chó, chỉ cần bị cô ta dính vào thì đừng hòng bứt ra được.
Cô ta đầu tiên là dùng tình thân rút ngắn quan hệ của hai người, về sau thấy hiệu quả không tốt, lại nhắc đến chuyện tình bán tin tức lúc trước, còn nói lúc ấy đã nhìn ra cô là em gái mình, nên mới để cho cô được lợi lớn như thế.
Rõ ràng là dùng tin tức đổi một trăm năm mươi triệu, tiền tới tay rồi còn nói là nể tình chị em nên giúp cô, độ dày của da mặt Thời Vũ Kha mỗi lần mỗi đổi mới tri thức của Thời Du Huyên.
Nhìn đủ màn biểu diễn của cô ta, Thời Du Huyên nói: “Nói thẳng ra mục đích đến đây của cô đi? Đừng có nói nhảm với tôi nhiều như thế.
”
Thật ra cho dù Thời Vũ Kha không nói, cô đại khái cũng đoán được.
Rốt cuộc đi vào chủ đề chính, Thời Vũ Kha nhìn quản gia và vệ sĩ trong đại sảnh một chút, còn cả người hầu.
Bí mật này nhiều người biết không tiện, vì thế nói: “Em gái, em bảo bọn họ tránh đi được không?”
Thật ra bình thường có khách đến, vệ sĩ cũng sẽ không trông giữ trong phòng khách, chỉ là quản gia có ấn tượng không tốt với Thời Vũ Kha, đề phòng cô ta nên cố ý để tất cả mọi người ở lại.
Quản gia dẫn đầu đưa người hầu đi hết.
Thời Du Huyên: “Bây giờ cô có thể nói rồi.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...