“Tiểu Lan, nói cho chị biết ngoài em ra còn có ai đến gần em nữa không? Nghĩ kỹ một chút.” Thật ra Trang Noãn Noãn cũng biết sáng nay ở trong phòng nghỉ, ngoài cô ở đó thì Lâm Thiến và Diệp Mạn Ni đều ở bên ngoài.
Cô và Lam Sơ Niệm đều ở trong đó trang điểm nên sẽ.
không phải là do người trong phòng làm.
Tiểu Lan cẩn thận nghĩ lại: “Sáng nay em lo các chị lên sân khấu sẽ khát nước nên cầm lấy bốn cốc đi rót nước, nước ấm đó là do khách sạn cung cấp, tổng cộng em rót bốn cốc, em thật sự không biết tại sao lại như vậy?”
Trong lòng Trang Noãn cũng đoán ra được tuyệt đối không phải Tiểu Lan, chắc là do Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền cùng nhau làm, bởi vì bọn họ có động cơ cũng có lí do.
Nhưng bây giờ Tiểu Lan không thể trở thành nhân chứng, hơn nữa chiếc cốc ấy chắc chắn đã bị đem đi rồi, cho dù cô nghi ngờ là do hai người này làm thì ở dưới tình huống không có chứng chứ bọn họ cũng sẽ không thừa nhận.
.
||||| Truyện đề cử: Muộn Màng Nói Tiếng Yêu Em |||||
Đến lúc đó, kết quả sẽ là cả nhóm sẽ bị giải tán, Trang Noãn Noãn đã bỏ ba năm tâm huyết của mình ở nhóm này, cô không nhẫn tâm nhìn nhóm này sẽ bị giải tán như: vậy.
Cho dù trong lòng Trang Noãn Noãn tức giận, cô vẫn thở.
dài cắn răng chịu đựng: “Tiểu Lan, em về đi!”
“Cảm ơn chị Noãn Noãn, cảm ơn chị.” Tiểu Lan sợ hãi mở cửa rời đi.
Kiểu Mộ Trạch quay người đi đến bên cạnh Trang Noãn Noãn, nhẹ nhàng lên tiếng: “Sao vậy? Sao lại không điều tra nữa?”
“Không phải Tiểu Lan.”
“Không phải cô ta, vậy chắc chắn là người khác, em không thể vô duyên vô cớ trúng độc được.” Kiều Mộ Trạch không.
muốn bỏ qua cho người này.
Trang Noãn Noãn nghĩ ngợi rồi cười: “Em quay về uống thuốc là khỏi rồi, chắc là không có vấn đề gì lớn đâu, em đi thăm Sơ Niệm đây.”
Trang Noãn Noãn mở cửa ra ngoài, Kiều Mộ Trạch chau mày, Lam Thiên Hạo đẳng sau vỗ vai anh: “Chuyện đã rõ rồi, một trợ lý không thù không oán với Trang Noãn Noãn thì cô ta hại cô ấy làm gì? Có lẽ là do hai thành viên khác làm, bọn họ ghen tị vì danh tiếng của Trang Noãn Noãn nên muốn dùng chút thủ đoạn khiến cô ấy xấu mặt.”
“Thì ra là bọn họ.” Kiều Mộ Trạch nghiến răng, trong lòng Noãn Noãn đã có đáp án rồi.
“Trang Noãn Noãn nhẫn nhịn là vì không muôn mắt đi hoà khí giữa các thành viên trong nhóm, từ khi nhóm thành lập đến nay có lẽ cô ấy rất tiếc.” Lam Thiên Hạo cũng bởi vì em gái là thành viên trong nhóm nên anh mới có thể hiểu được điều này.
Đáy mắt Kiều Mộ Trạch xẹt qua tia lạnh lẽo: “Loại người này phải đuồi họ đi.”
Trong ánh mắt Lam Thiên Hạo cũng không có chút nễ tình gì, anh vỗ vai Kiều Mộ Trạch nói: “Tôi đồng ý, phải đuổi bọn họ ra khỏi nhóm.”
Trang Noãn Noãn đẩy cửa bước vào phòng bên cạnh, đúng lúc bên trong ngồi đủ cả ba người, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến vừa nhìn thấy cô đẩy cửa đi vào lập tức căng thẳng nhìn cô.
Bây giờ bọn họ sợ Trang Noãn Noãn rồi.
Ánh mắt Trang Noãn Noãn cũng chú ý đến sự hoảng loạn.
và chột dạ của họ, cô uống thuốc xong cổ họng đã đỡ hơn nhiều rồi, cô trực tiếp nói: “Tôi biết là do hai cậu hạ độc, các cậu ghét tôi cũng có thể trực tiếp nói, nhưng mong hai cậu đừng làm chuyện hèn hạ bỉ ổi như vậy.”
Sắc mặt Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến thay đổi, biểu cảm đánh chết cũng không nhận của Diệp Mạn Ni nói: “Trang Noãn Noãn, cô nói ai đấy? Ai hại cô! Bản thân cô không bảo vệ tốt giọng hát thì liên quan gì đến chúng tôi.”
Lam Sơ Niệm cũng kinh ngạc nhìn, đơn thuần như cô cũng không dám tin là bọn họ ra tay với Trang Noãn Noãn.
“Các cậu có thể không nhận là vì tôi không có chứng cứ, nhưng tôi biết là do các cậu làm, hai cậu một lần hai lần hại tôi không sợ sẽ bị báo ứng sao?” Mặc dù Trang Noãn Noãn không có chứng cứ chứng minh là do bọn họ làm, nhưng cũng không đại biểu cho việc cô sẽ bao dung cho hành vi của họ.
“Noãn Noãn, có gì từ từ nói! Chúng ta đều là chị em tốt, phải đối xử tốt với nhau!” Lúc này Lâm Thiền hóa thân làm chị em tốt, cô ta không muốn Trang Noãn Noãn thật sự: hận bọn họ.
Diệp Mạn Ni lập tức khoanh tay ngồi xuống: “Được rồi, cô vu oan cho tôi với Lâm Thiến làm chuyện này, chúng tôi cũng không truy cứu nữa, dù sao buổi gặp mặt của chúng ta cũng đã thát bại rồi.”
“Fan nam đó là do hai cậu sắp xếp nhỉ? Chỉ cần ép hỏi anh ta, tôi cũng không sợ sẽ không hỏi ra được cái gì, chỉ là tôi không muốn ồn ào đến mức đó, chuyện này tôi sẽ để.
Chu Đào ra mặt xem anh ấy xử lý thế nào!” Trang Noãn Noãn nói xong quay sang nói với Lam Sơ Niệm: “Sơ Niệm, chúng ta đi thôi.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...