Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Trang Noãn Noãn ngòi trong xe, chợp mắt một lúc, trong mười mấy phút, cô mơ thấy một ác mộng, mơ thấy mình ở trên sân khấu xấu xí, trong lúc cô tuyệt vọng thì có một bàn tay đưa ra, và cô giơ tay xin nhờ giúp đỡ.

Cô ngắng đầu, phát hiện ra người đàn ông này không ngờ là Kiều Mộ Trạch, cô lập tức sợ hãi tỉnh dậy.

Cô mở mắt, xe vẫn còn đang trên đường, còn trong đầu thì vẫn còn nỗi sợ hãi mà cơn ác mộng để lại, không, cô tuyệt đối sẽ không có bắt cứ sự tiếp xúc nào với người đàn ông này.

Bây giờ cô và và anh đã không có bất cứ tin xấu nào vướng vào, cô không muốn bắt cứ một phương tiện truyền thông nào viết vớ vẫn nữa.

Trang Noãn Noãn đến công ty, cô vội thay quần áo vì sợ đến đấy thì sẽ không kịp.

Cô mang vào một đôi giày kiểu Anh cao sang, chân trái của cô vừa đeo vào, lúc bỏ chân xuống thì cảm thấy dưới lòng bàn chân của mình truyền đến một cơn đau.


Bởi vì cô dùng hết sức lực của mình để dẫm xuống cho nên có một vật nhọn đã trực tiếp đâm vào da của cô.

Trang Noãn Noãn lập tức nhíu mày, tháo giày ra, cô nhìn thấy xung quanh tất màu trắng của mình, có vết máu, cô giơ tay sờ vào đề giày, không biết một cái đỉnh nhỏ từ đâu đã cắm vào trong giày của cô.

Cô chỉ cảm thấy dưới chân mình truyền đến từng cơn từng cơn đau do vật nhọn đâm vào.

Trang Noãn Noãn nhịn cơn đau, ánh mắt của cô lập tức hướng về phía Diệp Mạn Ni, chỉ thấy lúc này Diệp Mạn Ni không nhìn cô,hơn nữa, trong mắt cô ta cũng không có vẻ đắc ý.

Trang Noãn Noãn lại nhìn sang Lâm Thiến đứng bên cạnh, cô ta cũng đang đeo giày của cô ta, cùng Lam Sơ Niệm nói gì đó.

Trang Noãn Noãn cho rằng là bọn họ lại cố ý làm hỏng.

Cô nhẹ nhàng nhìn cái đỉnh trong tay, hình như thật sự là cái loại mà công xưởng giày hay dùng, cô không thể không suy nghĩ.

Lẽ nào trong đôi giày này của cô chỉ là bị người thiết kế vô ý làm rơi vào đây sao?
Trang Noãn Noãn âm thầm đem cái đỉnh vứt vào thùng rác bên cạnh, cô cố gắng nhịn cơn đau ở chân, mang giày vào.

Diệp Mạn Ni mặc bộ đồ thiết kế lần này, là chiếc váy da ngầu đét ôm thân, phối với một chiếc khoác da, trang điểm rất cool.

Đây cũng là thứ Chu Đào yêu cầu, nếu họ đã muốn nhảy điệu múa cột, anh cũng không có ý kiến, nhưng anh không hy vọng nhóm của mình trở thành phong cách của “quán đêm”.

Cho nên, quần áo lần này, khiến cho họ cho dù có múa cột cũng vẫn phải thể hiện được bản chất của bài hát.


Khi Trang Noãn Noãn đi, cảm giác ở dưới bàn chân rất đau, khi nãy cô dùng sức để mang đôi giày này vào, thì đã dùng một lực: rất mạnh, mới khiến cho chiếc đỉnh cắm càng sâu hơn.

Cô đi vào nhà vệ sinh, ngồi lên nắp bồn cầu xem xét vết thương của mình, chỗ chảy máu còn một chút máu chưa khô, cô thử lấy giấy lau, rồi đợi một lúc, máu bắt đầu dừng chảy nhưng cơn đau thì vẫn còn.

Trang Noãn Noãn thở dài, bây giờ phải làm sao đây? Tuy rằng những động tác lần này không coi là phức tạp, nhưng mà chân của cô vẫn là không thể dùng lực quá nhiều.

Trong lòng Trang Noãn Noãn cho dù rất bắt lực, nhưng đã đến bước này rồi, cô nào còn có quyền lợi nói từ chối chứ? Bây giờ họ đang ở bên ngoài đợi cô, xe sắp xuất phát rồi.

Cô còn hai tiếng nữa phải lên sân khấu, cô chỉ có thể nhịn đau mà thôi.

Khi Trang Noãn Noãn đi ra, chân cố gắng đi một cách tự nhiên một chút, không để bọn họ phát hiện.

Cô biết, Diệp Mạn Ni không cho cô lui khỏi sân, và cô cũng không thể ảnh hưởng đến màn biểu diễn này.

Xe của Chu Đào đã xuất phát, trực tiếp chạy đến hướng lễ khai mạc của khách sạn, Trang Noãn Noãn ngồi bên cạnh, chỉ có thể giả vờ như đang ngủ, nhưng cơn đau dưới bàn chân lại từng cơn từng cơn kéo đến.


Lam Sơ Niệm bên cạnh cũng có chút lo lắng, cô hy vọng anh trai có thể đến muộn một chút, như vậy có thể bỏ lỡ màn biểu diễn của cô.

– bý Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng có nỗi lo riêng, buổi biểu diễn hôm nay, bọn họ đều có mục đích riêng của mình, muốn biểu diễn hấp dẫn ai, muốn cướp công như thế nào, đó là chuyện quan trọng nhất bây giờ.

Đặc biệt là với danh tiếng nổi như cồn của Trang Noãn Noãn, khiến cho bọn họ cũng muốn mượn cơ hội lần này lên hot search với Kiều Mộ Trạch, cùng nhau nỗi lên.

Đây là một con đường tắt khiến cho họ thành danh, không cần nỗ lực nhiều chỉ cần trói chặt lầy công tử siêu cấp giàu có, là có thể nỗi tiếng rồi.

Cả một đoạn đường Trang Noãn Noãn đều lo lắng cho bàn chân của cô, phút chốc, Diệp Mạn Ni kinh ngạc phát ra một câu: “Nhìn đi, khách sạn xịn sò kìa, không biết tối nay chúng ta có được nghỉ ở đây một đêm không.”
“Tôi hy vọng Chu tổng có thể tranh giành cho chúng ta trải nghiệm một đêm ở đây.” Lâm Thiến cũng rất muốn ở đây..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui