Lam Sơ Niệm cũng có chút kinh ngạc, dù sao chuyện này cũng chỉ có mình Trang Noãn Noãn bị, nếu cũng xảy ra trên người cô thì sao đây?
Đúng lúc này, một bóng người từ trong hậu đài đi tới, Lam Sơ Niệm ngắẳng đầu lên, ánh mắt lập tức sáng lên, anh cả của cô đến rồi!
Lam Thiên Hạo nhìn thấy các thành viên đều có chút chán nản, anh đi đến bên cạnh Lam Sơ Niệm: “Em không sao chứ?”
“Em không sao.”
Lâm Thiền đứng bên cạnh vội vàng nở một nụ cười tự tin và quyền rũ: “Lam tiên sinh, anh cũng đến à?”
Lam Thiên Hạo khẽ gật đầu, ánh mắt vẫn lo lắng không nguôi nhìn Lam Sơ Niệm.
“Thôi nào, các cô gái, vui lên đi, không có gì to tát đâu, fan hâm mộ đều hiểu cho các bạn mà.” Chu Đào đứng ở bên cạnh vội vàng nói Bởi vì MC cũng không thể kéo dài quá nhiều thời gian, nên các cô phải nhanh chóng đi thay đồ.
Sau khi xảy ra sự cố vừa nãy trên sân khấu, Chu Đào đã yêu cầu nhân viên ngay lập tức kiểm tra lại tất cả trang phục, không được để xảy ra tình huống này nữa.
Quả nhiên bọn họ phát hiện ra một chiếc quần jean của Trang Noãn Noãn bị rách một lỗ mà bọn họ đã nhanh chóng khắc phục rồi.
Trang Noãn Noãn cũng hoàn hồn trở lại, cô đưa chiếc áo tây trang trên người mình cho một nhân viên: “Xin hãy giúp tôi giữ bộ đồ này, nó là của khách.”
“Được, tôi chắc chắn sẽ cất kĩ.”
Diệp Mạn Ni bên cạnh lúc này đang vô cùng khó chịu, cô ta thực sự rất tiếc hận, tại sao lần này cô ta lại không tự mình cắt dây áo của mình, nếu vậy thì người được Kiều Mộ Trạch khoác áo cho sẽ là cô ta rồi! Nào đến phiên Trang Noãn Noãn chứ?
“Xem như cô gặp may.” Diệp Mạn Ni không cam tâm thầm nói một câu.
Trang Noãn Noãn lập tức nhíu mày, cô tự nhiên có linh cảm được rằng quần áo của mình không phải bị hỏng vô cớ, chẳng lẽ có ai đó đã động tay động chân vào sao?
Đặc biệt là ánh mắt của Diệp Mạn Ni, nó khiến cô cảm thấy chính là do cô ta làm.
Nhưng mà bây giờ cô cũng không có thời gian quan tâm đến chuyện đó, cho dù có biết do Diệp Mạn Ni làm thì cô cũng phải nhịn xuống.
Ngay khi các cô một lần nữa xuất hiện trên sân khấu, các fan đều cổ vũ rất nhiệt tình, cho tháy lỗi lầm vừa rồi không hề khiến họ bực bội mà ngược lại họ vẫn tôn trọng các cô, yêu thương các cô.
Trên sân khấu, Trang Noãn Noãn không còn cảm thấy ít áp lực nữa.
Ánh đèn chiếu lướt qua, cô sẽ nhìn thấy Kiều Mộ Trạch ở dưới khán đài, mặc dù không nhìn thấy rõ vẻ mặt của anh nhưng cô cô có một cảm giác mạnh mẽ là anh đang nhìn cô.
Điều này khiến cô chỉ có thể cố gắng tập trung vào bài hát của mình.
Lâm Thiến biểu hiện rất tốt vì cô ta biết Lam Thiên Hạo đang theo dõi ở dưới khán đài.
Ầ Tuy nhiên, điều cô ta không biết là ánh mắt của Lam Thiên Hạo chưa bao giờ nhìn vào cô ta, mà vẫn luôn nhìn Lam Sơ Niệm.
Đối với Lâm Thiến, Lam Sơ Niệm chỉ là em gái của anh, là một người đàn ông bình thường, anh nhất định sẽ không để ý đến em gái của mình, ánh mắt của anh nên để ý đến những người phụ nữ trưởng thành khác.
Như cô ta chẳng hạn.
Trang Noãn Noãn mỗi khi bước xuống sân khấu, đều thở phào nhẹ nhõm, như thể lên sâu khấu đã trở thành một khó khăn lớn đối với cô.
Cũng may là cô vẫn có thể ứng phó được.
Cho dù rất mệt nhưng bọn họ vẫn phải tiếp tục kiên trì, chỉ còn nửa tiếng nữa là có thể kết thúc, có thể hoàn thành một cách hoàn hảo buổi biểu diễn đầu tiên rồi.
Hiện tại người hâm mộ vẫn còn rất nhiệt tình mà hô tên các cô.
Mà ở một góc khác của khán đài, Trương Long vừa rồi nhìn thấy Kiều Mộ Trạch có ở đây liền hoảng sợ.
Vừa rồi anh tanhìn thấy Trang Noãn Noãn gặp sự có, anh ta còn tưởng rằng mình thật sự có thể nhìn thấy cảnh xuân của cô chứt Đây chính là suy nghĩ của người đàn ông này, anh ta chỉ muốn chiếm được Trang Noãn Noãn mà thôi.
Kiều Mộc Trạch không ngồi đến cuối cùng, mà vào năm bài hát cuối cùng, anh đã dẫn theo người của mình rời đi.
Lam Thiên Hạo thì lại nhất định phải kiên trì đến cùng, vì anh muốn cùng em gái về nhà.
ý Bây giờ ở đây có quá nhiều fan hâm mộ, hiện trường hỗn loạn như vậy, anh phải bảo vệ em gái mình không bị ai làm tổn hại đến.
Khi ánh đèn vụt qua, Trang Noãn Noãn nhìn thấy Kiều Mộ Trạch đã không còn ở vị trí của mình nữa, trong lòng cô đã thả lỏng trở lại.
Cô không khỏi phân tâm vài giây, vậy còn áo của anh thì sao?
Cô phải trả lại cho anh mà!
Dù thế nào đi nữa, cô thật sự rất biết ơn vì ban nãy anh đã ra tay giải vây cô khỏi tình huống đó..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...