“Là con trai cả của ông ta.” Trong mắt Trang Noãn Noãn ngập tràn sự thù hận.
Bà lão lập tức khuyên nhủ: “Noãn Noãn, đừng nghĩ chuyện này nữa, cháu không thể xảy ra chuyện gì được.
Mấy người như họ có quyền thế lòng dạ lại độc ác, bà sợ cháu có chuyện.”
“Cháu không sợ họ.” Sự nỗ lực hiện tại của Trang Noãn Noãn là mong có một ngày, cô có được đầy đủ tiền, báo thù cho ba mẹ, lấy lại công bằng.
Tập đoàn Kiều gia, sản nghiệp khách sạn toàn cầu, nắm giữ một nửa khách sạn cao cấp toàn thế giới ở trong tay, tiền tài vô kể.
Mà người nắm quyền của Kiều gia là Kiều Mộ Trạch, còn có năng lực hơn cả ba của anh ta, khiến lợi nhuận hàng năm của Kiều gia tăng vụt lên, anh ta là khách quen của tạp chí thương mại cao cấp, là nhân vật tuồi trẻ tài cao.
Trang Noãn Noãn đặt chổi xuống, cô quay về trong phòng, lấy ra một ít hình ảnh cô cắt ra từ trong tạp chí, chỉ cần thấy người đànông trong ảnh, khung cảnh mang đầy xúc cảm, anh ta ngồi trên một cái ghế sofa màu vàng, dáng người dong dỏng cao ngồi xuống, không thể không nói, là một người đàn ông mê lòng.
Ngũ quan của anh ta, mỗi nét một vẻ, mũi cao thẳng, đôi môi mỏng, mày giống như kiếm chếch, ngang thái dương rủ xuống vài sợi tóc đen.
Lông mày đậm lộ ra vẻ trưởng thành, trong sự trầm ổn có hơi ngạo nghễ, dù chỉ là một tắm hình nhưng hai mắt anh ta dường như khiến người ta cảm nhận một sự ngột ngạt, khí thế vương giả trời sinh của đàn ông, người đàn ông này cũng không ngoại lệ.
Có điều giờ phút này trong lòng Trang Noãn Noãn, người đàn ông này chỉ là một hung thủ.
Cái chết của ba mẹ, liên quan tới công ty của Kiều gia anh ta, liên quan tới anh ta.
Bất kể thế nào, sau này con đường khó khăn ra sau, cô đều sẽ dùng tất cả của mình để gia tộc này trả giá đắt.
“Kiều Mộ Trạch, anh chờ đi, tôi nhất định sẽ gửi văn kiện luật sư cho anh.” Trang Noãn Noãn nhìn tấm hình, nói thật chắc chắn.
Sau khi Trang Noãn Noãn ăn tối với bà ngoại, cùng bà trò chuyện xong thì cô ở trong phòng luyện tập tiết mục.
Vị trí hôm nay đã thay đổi, cô cần phải luyện cho quen.
Không thể nảy center với cô mà nói cũng không phải quan trọng nhất, điều cô muốn là sau buổi biểu diễn này cô sẽ có một khoản tiền, tuy rằng hôm nay vì cô nhận show ở ngoài mà bị trừ lương phần tiền thưởng nhưng cô cũng không cưỡng cầu.
Đối với cô mà nói, có thể hoàn thành buổỏi diễn lần này là may mắn lớn nhất rồi.
Buổi tối Trang Noãn Noãn thật sự rất mệt mỏi, cô nằm trên giường lúc mười một giò đã thiếp đi ngay.
Sáng hôm sau, Trang Noãn Noãn bị đồng hồ đánh thức, cô vội rời giường, sau khi xuống lầu mua bữa sáng cho bà ngoại, cô đi tới công ty.
Sau khi cô tới chỉ có mình cô, cô ở trong phòng tự mình luyện tập, một lát sau Lam Sơ Niệm tới, hai người cùng dàn dựng và luyện tập.
Còn Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đến khá trễ, lúc dàn dựng và tập luyện, hai người bọn họ thường là người kéo dài thời gian.
Có điều Trang Noãn Noãn có ý kiến cũng không thể nói ra, tính cách như Diệp Mạn Ni, chắc chắn lại làm ầm lên.
Chu Đào đứng cách cửa sổ thủy tinh, trông thấy Trang Noãn Noãn đã tập một lúc, Trang Noãn Noãn nhảy rất tốt, anh ta cũng biết cô nhường vị trí center, tuy rằng anh ta cũng tiếc cho cô nhưng đây là chuện riêng của bọn họ.
Chu Đào đang nhìn, trợ lý của anh ta đưa di động cho anh ta: “Chu tổng, điện thoại của anh kêu.”
Chu Đào mới nhìn thì nhớ ra vừa nãy mình quên điện thoại trong phòng làm việc.
Anh ta cầm lấy nhìn một cái, lập tức không dám thát lễ, anh ta liếc mắt nhìn Trang Noãn Noãn ở trong, trong bốn thành viên này, ánh mắt của anh ta nhìn riêng Trang Noãn Noãn một lát, nhanh chóng tới phòng nghỉ bên cạnh, nghe với một giọng vô cùng cung kính: “Vâng, Kiều tổng.”
“Cô ấy tập thế nào rồi?” Giọng nói trầm thấp này đang hỏi, nghe ngữ khí dường như là thăm hỏi thường xuyên.
“Trang Noãn Noãn nhảy rất tốt, lần này biểu diễn tuyệt đối không có vấn đề.” Chu Đào đáp như sự thật.
“Được, anh xử lý đi, tôi mong lần này cô ấy có thể trưởng thành nhanh hơn.”
“Nhất định, Trang Noãn Noãn đã có tiếng tăm rất tốt, sau này cô ấy rời nhóm cũng có thể solo được.”
“Ừm.”
“Vậy Kiều tổng, buổi diễn tới anh có đến không? Một tay anh tạo ra nhóm này, anh nhất định phải tới đấy.”
“Nói sau đi.”
Điều này người đàn ông thật sự chưa nghĩ qua.
“Được, bên Trang Noãn Noãn tôi sẽ luôn quan tâm.”
“Được, anh làm việc đi.” Người đàn ông nói xong thì tắt máy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...