Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


“Phó tổng thống Hoắc, ngài khỏe chứ, tôi là Vương Kỳ.”
Hoắc Kỳ Ngang sắc mặt hơi căng thẳng, giọng bình tĩnh nói: “Có chuyện gì sao?”
“Ngài phó tổng thống, chúng ta có thể hẹn nhau nói chuyện vui vẻ được không?”
“Có thể, ông có thể hẹn thời gian với trợ lí của tôi.” Hoắc Kỳ Ngang không có trực tiếp cự tuyệt ông ta.

“Không phải không phải, ngài phó tổng thống có thể hiểu lầm ý của tôi, tôi nói hẹn thời gian, không phải đi nhiều trình tự phức tạp như thế này, mà là trực tiếp mặt đối mặt bàn bạc.”
“Cái này tôi sợ rằng không có thời gian, gần đây việc quốc gia bận rộn, nếu như ông muốn gặp tôi, chỉ có thể theo trình tự đi.”
Hoắc Kỳ Ngang biết Vương Kỳ muốn nói chuyện gì, mà anh không muốn cho ông ta cơ hội như vậy.

Quả nhiên Vương Kỳ cười ha ha: “Ngài phó tổng thống, nếu như trong tay tôi có người phụ nữ ngài muốn, ngài có dành thời gian trò chuyện với tôi không?”

Hoắc Kỳ Ngang vốn là muốn muốn cúp điện thoại, động tác lập tức nắm chặt, thậm chí có chút run rầy: “Ông nói cái gì?”
“Kỷ An Tâm ở trong tay tôi, tôi nghĩ muốn cùng ngài nói chuyện một chút, ngay hôm nay, làm phiền phó tổng thống một chút thời gian rồi.”
Hoắc Kỳ Ngang đứng ở cửa số sát sàn, anh nắm chặt điện thoại di động, đầu óc có mấy giây trống rỗng, anh cắn chặt răng nói với đầu điện thoại kia: “Cô ấy ở đâu!”
Những lời này đã cho thấy quan tâm, khẩn trương của anh.

“Ngài phó tổng thống có thời gian nói chuyện sao? Tôi là thành tâm.” Đầu bên kia Vương Kỳ vô cùng bình tĩnh nói: “Tôi sẽ không làm tổn thương Kỷ tiểu thư, tôi chỉ là mời cô ấy tới đây, để cho ngài phó tổng thống có thời gian gặp tôi.”
“Ông… các người nều dám đụng đến một sợi tóc của cô ấy, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho đám các người đâu.” Lý trí Hoắc Kỳ Ngang có chút thất thường rồi, có rất ít người có thể khiến cho anh trở nên như vậy.

Ngoại trừ người nhà, chỉ có Kỷ An Tâm là có thẻ.

“Phó tổng thống yên tâm, cô ấy hiện tại rất an toàn, sẽ không xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn.” Đầu bên kia, Vương Kỳ không muốn lúc anh đang phẫn nỗ, lại chọc giận anh.

Hoắc Kỳ Ngang nghe được, Vương Kỳ chỉ là lấy Kỷ An Tâm tới uy hiếp anh đứng ra nói chuyện với nhau.

“Được, tôi sẽ sắp xếp thời gian.” Hoắc Kỳ Ngang cắn răng nói.

“Ngài phó tổng thống, hy vọng ngài cũng tỏ ra thành tâm.”
Vương Kỳ đương nhiên cũng muốn đạt được mục đích của ông ta.


Hoắc Kỳ Ngang cắn răng nói: “Đừng đụng tới cô ấy, đợi điện thoại của tôi, tôi sẽ sắp xếp cuộc gặp mặt này.”
“Tốt! Tôi rất có kiên nhẫn chờ ngài, nhưng hy vọng chuyện này không nên để cho quá nhiều người biết.” Đầu bên kia Vương Kỳ nói xong, liền cúp điện thoại.

Lý Thụy vẫn đứng ở bên cạnh anh, anh ta đã cảm giác được Hoắc Kỳ Ngang lúc này tức giận lên rồi.

“Phó tổng thống, có phải Kỷ tiểu thư đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Vương Kỳ bắt cô ấy rồi.” Hoắc Kỳ Ngang nắm tay nắm chặt, hung hăng đập tường một cái, anh lại để liên lụy tới cô.

“Đoàn xe của chúng ta đã đi đón người nhà Kỷ tiểu thư rồi.”
Hoắc Kỳ Ngang biết lúc này không thể lừa gạt người Kỷ gia nữa, bọn họ nhất định cũng rất lo lắng cho an nguy của Kỷ An Tâm.

Hoắc Kỳ Ngang cầm điện thoại di động lên, trong điện thoại của anh đã sớm có số điện thoại của ba Kỷ, anh trực tiếp gọi tới.


“Alo!”
“Bác, là cháu, Kỳ Ngang, có chuyện cháu muốn nói cho mọi người biết.” Hoắc Kỳ Ngang mở miệng nói.

“Hoắc thiếu gia có chuyện gì nói thẳng!” Đầu bên kia ba Kỷ còn chưa ý thức được con gái đã xảy ra chuyện.

“An Tâm bị người ta bắt cóc, hiện tại, hai bác mang theo Hiểu Hiểu lên xe của cháu, đi tới nơi an toàn trước.”
“Cái gì? An Tâm bị bắt cóc?” Đầu bên kia ba Kỷ khiếp sợ hãi kêu lên một câu.

“Bác, hai bác yên tâm, cháu nhất định sẽ cứu An Tâm ra, chuyện này cháu không thể giấu giếm hai bác, nhưng xin hai bác nhất định phải tin tưởng cháu, cháu nhất định sẽ không để cho An Tâm xảy ra chuyện.” Hoắc Kỳ Ngang thành khẩn chắc chắc nói..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui