Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Giờ phút này, xuất hiện trong giấc mộng của cô, giống như cô đã trở lại bãi cát trắng năm xưa, chân đau, cô vẫn nằm trên tắm lưng rộng rãi của người đàn ông kia.

Cô để mặc cho anh cõng mình xoay vòng, không gian chỉ có tiếng cười của bọn họ, vô cùng huyên náo.

Đôi môi Kỷ An Tâm đỏ mọng, khi ngủ còn hơi cong cong lên, trông như đang cười.

Xe Hoặc Kỳ Ngang lúc này đã đậu ở cửa công ty, nhưng anh còn đang nhìn cô ngủ, chưa vội đánh thức cô, để cho vệ sĩ xuống xe nghỉ ngơi, bản thân anh ở lại xe với cô.

Khi anh thấy nụ cười khóe môi cô, lòng anh lập tức khẩn trương, rốt cuộc cô đang mơ thấy gì? Là ai khiến cô đến trong giấc mộng cũng bật cười.

Nếu người đó không phải anh, anh sẽ thực sự thấy ghen tuông đố ky.


Chỉ cần ở trước mặt cô, tất cả những ưu tư ngây thơ của cô đều sẽ xuất hiện, giống như một người không biết kiềm chế cảm xúc.

Kỷ An Tâm cứ như vậy chìm trong giấc mộng, ngủ không muốn tỉnh lại, cô có thể vuốt ve thân thể của người đàn ông này, tất cả cảm xúc đều rất chân thực.

Kỷ An Tâm tự kiềm chế cho bản thân không được đắm chìm trong giấc mộng này, cho nên, cô chạm đến một sự thật tàn khốc, cô và anh không thể nào.

Cô vì kích thích mà tỉnh lại, vẫn tưởng rằng đang ở trên đường, nhưng khi cô mở mắt ra, phát hiện xe đã dừng lại.

Cô còn chưa kịp hỏi đây là đâu, ngắng đầu lên đã nhìn thấy cửa công ty quen thuộc, cô kéo mái tóc dài lại, hỏi anh: “Sao không đánh thức tôi.”
“Thấy em ngủ ngon nên không nỡ gọi dậy.”
Kỷ An Tâm đẩy cửa định xuống xe, Hoắc Kỳ Ngang lập tức đưa tay cầm lấy tay cô, có chút ghen tức hỏi: “Mới vừa rồi trong mo, em nằm mơ thấy ai?”
Gương mặt xinh đẹp của Kỷ An Tâm chợt căng thẳng, hơi ngượng ngùng, gương mặt đỏ bừng: “Anh hỏi chuyện này làm gì?”
“Anh muốn biết, đến tột cùng là ai mới khiến em bật cười trong mơ như vậy?” Hoắc Kỳ Ngang buồn rầu hỏi.

Kỷ An Tâm nắm tay, dứt khỏi tay anh, cô giống như hốt hoảng, qua loa trả lời: “Tôi mơ thấy con gái.”
Hoắc Kỳ Ngang nghe xong, lòng cũng thả lỏng, cười để cô xuống xe: “Phải thế không?”
Kỷ An Tâm căn bản không muốn quay đầu xe, bởi cô sợ anh nhìn thấu nội tâm hoảng hốt của cô.

Đưa mắt nhìn bóng người đi vào công ty, Hoắc Kỳ Ngang mới để vệ sĩ lái xe rời đi.

Kỷ An Tâm một mình đứng trong thang máy, cô thở ra một hơi, giống như mới đánh trận vậy, dù vừa tỉnh ngủ nhưng vẫn cảm thấy mệt mỏi.


Chạng vạng tối, Hoắc Kỳ Ngang không đi đón cháu, vì thời gian không cho phép, Hoắc Viện bảo anh về ăn cơm, anh cũng đồng ý.

Chỉ là anh không nghỉ tới, trong nhà lại thêm một người, Đồng Thi Doanh tới.

Hoáắc Viện cũng không ngờ, ba nhờ cô gọi Hoắc Kỳ Ngang về, hóa ra là để sắp xếp một buổi xem mắt bắt ngờ.

Đồng Thi Doanh hôm nay cố ý ăn mặc một phen, cô ta cũng xinh đẹp, Hoắc Viện thấy cũng không tệ, cô quay sang nhìn em trai.

Hoắc Kỳ Ngang thấy Đồng Thi Doanh, lòng hơi phiền não, tâm tư của ba anh, không cần đoán anh cũng hiểu.

Gia cảnh nhà Đỗng Thi Doanh tốt, là bối cảnh quân đội, trong mắt ba anh là một gia tộc có thể lợi dụng.

“Ngài phó tổng thống, anh về rồi.” Đồng Thi Doanh mím môi cười đi tới.

Hoắc Kỳ Ngang gật đầu, nhìn chị nói: “Chị, em về thư phòng trước, còn phải làm việc, chị nói chuyện với Đồng tiểu thư nhé.”
“Được! Em đi đi! Đừng lỡ dở công việc.” Hoặc Viện chỉ có thể tiếp thay em trai mình.


Cô hiểu rõ em trai, trong lòng em chỉ có Kỷ An Tâm, những người con gái khác hầu như không tồn tại, gặp người sỉ tình như vậy cũng là hiểm gặp.

Còn như cô, ngày ngày ở trong phòng phẫu thuật, không để ý trong nhà, chồng ở bên ngoài cặp bồ, hôn nhân thất bại, nếu chồng trước của cô cũng có thể như em trai, hai người cũng không đi đến bước đường này.

Thế giới này quá mức phù phiếm, khắp nơi đều có thể phát sinh xúc cảm mạnh mẽ, người đàn ông chỉ cần không quản được hạ thân thì lập tức sẽ bước lên con đường phản bội.

“Đồng tiểu thư, chúng ta nói chuyện một chút đi! Kỳ Ngang có lẽ phải lúc ăn cơm mới xuống được.”
“Dạ! Chị Viện!” Mặc dù Đổng Thi Doanh có chút mất mát, nhưng cô ta vẫn tỏ ra thân thiện với Hoắc Viện.

Hoáắc Viện có rất nhiều đề tài để nói chuyện phiếm với cô ta, Hoắc Minh cũng vừa đi về, ông ta chỉ nhìn thấy con gái, lập tức hỏi: “Kỳ Ngang đâu? Nó về chưa?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui