“Bọn chị đi ra bãi xe gặp cướp, những người đó thiếu chút nữa đã cướp máy tính của Ôn tiên sinh đi rồi.
Chị không cẩn thận bị dao chém lên cánh tay, cũng may Ôn tiên sinh không sao.”
“Chị bị thương rồi? Có nghiêm trọng không?” Hình Nhất Nặc nhịn không được lo lắng cho cô ta.
Kiều Nam gửi một cái mặt cười qua: “Không nghiêm trọng, đã băng bó rồi.”
Đúng lúc này Hình Nhất Nặc thấy Ôn Lương Diệu từ phòng tắm đi ra, cô quay đầu liền hỏi: “Anh ngày hôm qua cùng Kiều Nam gặp chuyện nguy hiểm sao? Sao anh không nói cho em biết?”
Ôn Lương Diệu hơi giật mình, Kiều Nam nói cho cô biết rồi?
“Gặp máy tên cướp đòi tiền, Kiều Nam thay anh đỡ một dao, bị thương ở tay.” Ôn Lương Diệu nói với cô.
“Kiều Nam vì cứu anh mới bị thương sao? Là ai làm hai người bị thương?” Hình Nhất Nặc lắp bắp kinh hãi, trong lòng cảm kích Kiều Nam.
Ôn Lương Diệu đi đến bên cạnh cô ngồi xuống: “Những kẻ này đang đào tẫu, có lẽ là bởi vì bọn chúng muốn vơ vét một ít tiền thôi.”
“Em ngày mai đi thăm Kiều Nam.
Chị ấy vừa nãy trong tin nhắn nói không nghiêm trọng.”
“Sẽ để lại sẹo!” Ôn Lương Diệu nhíu mày trả lời.
“Ngày mai em đi cảm ơn chị ấy.
Nếu không có chị ấy, người bị thương sẽ là anh.” Hình Nhất Nặc vươn tay kéo anh, trong lòng đầy lo lắng.
“Được, ngày mai em đi thăm cô ấy đi!” Ôn Lương Diệu biết quan hệ của cô cùng Kiều Nam không tồi.
Sáng sớm.
í Hình Nhất Nặc liền quyết định đi thăm Kiều Nam.
Ôn Lương Diệu không đi cùng, mà để cho hai trợ lý của cô cùng đi.
Hình Nhất Nặc đến chỗ ở của Kiều Nam.
Kiều Nam cũng sáng sớm nhận được điện thoại của Hình Nhất Nặc, cô sẽ đến thăm cô ta.
Kiều Nam đã chuẩn bị tốt hoa quả đồ ăn vặt đợi cô.
Hình Nhất Nặc mang theo quà cũng cầm theo thuốc trị sẹo tốt đến.
Nhìn thấy băng gạc băng bó trên cổ tay Kiều Nam, cô không khỏi thay cô ta lo lắng: “Về sau nếu có sẹo, mặc lễ phục có thể sẽ bị ảnh hưởng.”
“Không sao, dù sao chị cũng không có chuyện gì quan trọng để đi.” Kiều Nam làm ra một bộ không thèm để ý.
Đây là tính cách hai năm qua cô ta diễn với Hình Nhất Nặc, giếng như một người không cầu lợi ích.
Hình Nhất Nặc lập tức phản bác nói: “Ai nói vậy, vạn nhất sau này chị nhận giải, chị khẳng định phải mặc lễ phụ mài”
“Chị có thể cầm giải thưởng gì chứ? Chị hiện tại cứ như vậy đi!
Em lại không đóng phim, nếu em đóng phim, chị còn có thể trong phim của em diễn một vai phụ, hiện tại em không đóng nữa, chị còn tài nguyên gì chứ.” Kiều Nam ở trước mặt cô đáng thương, cô ta nghĩ, Hình Nhất Nặc sẽ có hảo tâm không? đem kịch bản của Ôn Lương Diệu cho cô ta?
Bất quá, Hình Nhất Nặc quả thật không nghĩ đến chuyện này, cô an ủi nói: “Chị yên tâm đi! Tuy em không đóng phim, nhưng nếu có tài nguyên tốt, em sẽ thay chị lưu ý.”
Đáy lòng Kiều Nam không khỏi tự giễu một câu, Hình Nhất Nặc khẳng định tiếc nuốt, không muốn đem kịch bản của Ôn Lương Diệu cho người khác.
“Được, cảm ơn em Nhất Nặc, em thật tốt.”
“Là em nên cảm ơn chị, chị đã cứu Lương Diệu.
Nếu không phải chị, anh ấy khẳng định sẽ bị thương.”
“Không sao mà! Anh ấy là bạn trai của em, em lại là bạn chị, thời điểm khẩn cấp như thế chị nhất định phải làm vậy.” Kiều Nam nói xong, hỏi cô: “Em thật sự không tính đóng phim sao?”
“Ừ! Em định kết hôn trước rồi nói.” Hình Nhất Nặc mím môi cười: “Em không thể để anh ấy đợi em nữa, anh ấy đã đợi em rất lâu rồi.”
“Thật hâm mộ em.” Kiều Nam vẻ mặt chúc phúc nói.
Hình Nhất Nặc cũng cảm thấy hạnh phúc.
Hai người hàn huyên chốc lát, Hình Nhất Nặc nhận được điện thoại của người nhà, muốn cô buổi trưa về nhà ăn cơm.
Hình Nhất Nặc mới rời đi.
Kiều Nam sau khi tiễn Hình Nhất Nặc về.
Cô ta thở ra một hơi, hiện tại chuyện cô ta bị thương, làm Ôn Lương Diệu cùng Hình Nhất Nặc đều thiếu cô ta một ân tình.
Bất quá cô ta cảm thấy, mặc kệ cô ta bán thảm thế nào.
Hình Nhất Nặc đều sẽ không đem kịch bản của Ôn Lương Diệu cho cô ta.
Cho nên cô ta vẫn phải tiếp tục nghĩ biện pháp, đó là lần đánh cược cuối cùng của cô ta.
Vậy phải cùng Ôn Lương Diệu phát sinh tình một đêm gì đó, đến lúc đó, cô ta chỉ cần bắt lấy chuyện này, liền có thể luôn được diễn kịch bản của Ôn Lương Diệu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...