Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

“Anh ấy là cha của con tôi, còn có bằng chứng nào có giá trị hơn điều này nữa à?”

Đường Tư Vũ lạnh lùng trả lời Đường Y Y.

Trần Phong hết sức kinh ngạc, không ngờ Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đến con cũng có luôn rồi, ông ta liền xua tay: “Được rồi, anh Hình đây nếu đã là chồng hợp pháp của Đường đại tiểu thư, đương nhiên có quyền ở lại rồi.”

Hình Liệt Hàn khẽ nhếch môi lên, giây phút này, lòng anh tràn đầy cảm giác thỏa mãn và an tâm, chính miệng cô gái này cũng đã thừa nhận là vợ của anh rồi, chỉ thiếu việc làm thủ tục nữa thôi.

Khưu Lâm và Đường Y Y không còn cách nào để phản bác lại, chỉ là bọn họ thật sự không chào đón Hình Liệt Hàn có mặt tại đây, bởi vì người đàn ông này quá lợi hại, bọn họ không muốn sự việc xảy ra bát kì biến cố nào khác.

“Được, nếu Đường phu nhân, Đường đại tiểu thư, Đường nhị tiểu thư đều đến rồi, vậy tôi sẽ lập tức công khai di chúc mà ông Đường đã lập lúc còn sống! Hi vọng mọi người hãy chuẩn bị tỉnh thần.”

Trái tim của Đường Tư Vũ thắt chặt lại, cô không kiềm được lướt qua Khưu Lâm và Đường Y Y, thần sắc bọn họ vô cùng điềm tĩnh, Khưu Lâm còn mỉm cười: “Vậy luật sư Trần nhanh đi chứ! Chúng tôi đều đang nóng lòng muốn biết di chúc của chồng tôi rốt cuộc là viết những gì.”


“Vâng ạt! Vậy tôi bóc ra đọc nội dung di chúc trước một lần, tiếp theo đó, sẽ phát cho các vị ba bản có giá trị như nhau.”

Nói xong, thần sắc Trần Phong khi bóc di chúc cực kỳ thận trọng, di chúc đặt trong hợp đồng niêm phong chặt chẽ, giống như nó thật sự đã được niêm phong được một thời gian rồi vậy.

Đường Tư Vũ nghe tiếng dao rọc giấy của Chương 234: Tôi Là Vợ Anh Ấy ông ấy, phát ra những âm thanh sột soạt, trái tim cô cũng thấp thỏm lên từng chút, từng chút một.

Khưu Lâm cũng có chút căng thẳng, tuy bà ta biết được nội dung trong di chúc là gì rồi, nhưng sự tồn tại của Hình Liệt Hàn, làm cho bà ta có một cảm giác bị áp bức cực kỳ lớn.

Đường Y Y cũng âm thầm ngồi trên ghế nắm chặt lòng bàn tay, trong di chúc viết những gì? Mặc dù mẹ cô ta đã cho cô ta đầy sự tự tin nhưng không đích thân đọc được di chúc, trong lòng cô ta cũng nhữ đang bị treo lơ lửng vậy.

Hình Liệt Hàn yên lặng nhìn theo Trần Phong, ánh mắt của anh hiện lên một sức mạnh như muốn đe dọa ông ta, Trần Phong cảm nhận được điều đó rất rõ ràng, khiến những động tác tự nhiên thường ngày của ông ta bỗng trở nên cứng nhắc.

“Tư Vũ, cô cảm thấy cha cô có để lại gì cho cô không?”

Khưu Lâm quay lại giả vờ quan tâm hỏi cô một câu.

Ánh mắt của Đường Tư Vũ mang theo vẻ kiên định nói: “Trong cổ phần của tập đoàn Đường thị, có đến tận 30% cỗ phần là của hồi môn của mẹ tôi năm đó, phần tài sản thừa kế này cha tôi chắc chắn sẽ để lại cho tôi!”

“Aiyo! Cô tự tin vậy sao?”

Khưu Lâm cười khẩy.


“Công ty là mạng sống của cha cô, ông ấy Chương 234: Tôi Là Vợ Anh Ấy không thể nào rút ra một phần quyền cổ phần để cho đứa con gái cái gì cũng không biết như cô.”

“Đúng vậy!”

Đường Y Y bên cạnh phụ họa theo.

“Trước khi công bố di chúc, Đường phu nhân sao lại tự tin như vậy chứ? Nói không chừng bà biết được bên trong di chúc viết gì à?”

Giọng nói lạnh lùng của Hình Liệt Hàn cất lên chêm vào.

Gương mặt của Khưu Lâm lập tức biến sắc: “Hình thiếu gia lại nói đùa rồi, tôi làm sao biết được chứ? Tôi chỉ là suy đoán dựa theo tính cách của chồng mình thôi.”

“Đúng đó! Cha tôi sao có thể giao lại công ty cho một đứa không biết kinh doanh là Chương 234: Tôi Là Vợ Anh Ấy gì chứ?”

Đường Y Y lên tiếng phụ họa vào.


“Được rồi, phu nhân, tiểu thư đừng có tranh nữa, bây giò tôi đọc di chúc đây.”

Trần Phong lay tay bọn họ.

Khưu Lâm liền nhếch môi cười: “Đúng, những thứ viết trên di chúc mới là kế hoạch phân chia tài sản của chồng tôi, chúng tôi ở đây có tranh cũng vô ích, luật sư Trần, đọc đi!”

Trần Phong cầm lấy di chúc, ông ta xem lướt qua trước một lần, sau đó hắng giọng,tiếp đến là bắt đầu tuyên đọc thông tin người lập di chúc, chính là thông tin của Đường Hùng, nghe được Trần Phong dùng giọng nói bình thản đọc ra thân phận cha mình.

Sống mũi của Đường Tư Vũ chua xót vô cùng, cô cố nhịn, nghiêm túc lắng nghe những lời tiếp theo của Trần Phong.

“Vì để đè phòng sau khi tôi chết đi gia tộc sẽ xảy ra chuyện tranh chấp tài sản và bắt hòa, nhân lúc đầu óc tôi còn minh mẫn, tư tưởng sáng suốt, có đủ năng lực hành vi, dựa theo luật về tài sản và luật thừa kế của nhà nước, tôi đặc biệt lập ra bản di chúc này như sau.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui