“Vậy thì em nghĩ cái chết của cha em có liên quan đến ai?”
Hình Liệt Hàn khẽ nhíu mày hỏi.
“Tôi nghĩ có liên quan đến Khưu Lâm. Lúc anh không có ở đó, cha tôi đã tỉnh được mười giây ngắn ngủi trước khi ông ấy qua đời. Ông ngắng đầu chỉ vào Khưu Lâm.
Vẻ mặt của ông rất phẫn uất, nhưng ông ấy không thể nói được. Ông rõ ràng muốn nói điều gì đó, ắt hẳn là nguyên nhân dẫn đến cái chết của ông ấy.”
Đường Tư Vũ nói xong, vẻ mặt bình tĩnh lại sụp đổ, cô nhắm mắt lại, một dòng nước mắt rơi trên má, trông vô cùng đau lòng.
Trong lòng Hình Liệt Hàn chấn động, anh luôn tin lời Đường Tư Vũ nói, bởi vì anh cũng chú ý đến biểu hiện của Khưu Lâm, không bị thương vì mất đi chồng mà ngược lại thấy giống đang diễn trò.
Dựa vào sự hiểu biết của mình về gia tộc họ Đường, Hình Liệt Hàn không khó để hình dung ra tham vọng của Khưu Lâm, bà ta muốn lấy cả tập đoàn Đường thị làm vật của riêng mình, và sự tồn tại của Đường Tư Vũ là một mối đe dọa.
Nếu bà ta có suy nghĩ như vậy, thì việc bà ta tự tay giết chết Đường Hùng, cũng không thể không xảy ra.
“Nếu đúng như lời em nói, thì sau khi mọi chuyện của cha em được giải quyết xong, anh nhất định sẽ giúp em điều tra ra chuyện này.”
Hình Liệt Hàn kiên định nói.
Đường Tư Vũ nhắm mắt lại mở ra, hàng mi dài óng ánh nước, lộ ra vẻ vô cùng đáng thương.
“Cảm ơn anh! Tôi nhất định phải điều tra chuyện này đến cùng.”
Đường Tư Vũ nghiền răng nghiền lợi nói.
“Nếu là như vậy, em trước tiên có thể ngăn cản việc hỏa táng của cha em, nếu như thi thể của cha em không tìm được nguyên nhân thì sao?”
Hình Liệt Hàn đề nghị.
Đường Tư Vũ chợt bừng tỉnh: “Đúng vậy, có lẽ cơ thể của cha tôi có gì đó không Chương 222: Bỉ Thương Tuyệt Vọng ồn.”
Hình Liệt Hàn ngay lập tức tăng tốc độ, đuổi theo chiếc xe phía trước khi dừng lại ở khu hỏa táng.
Hiện tại cái gì có thể tra ra nguyên nhân của căn bệnh thì Đường Tư Vũ đều không muốn buông tha.
Xe của Khưu Lâm cũng chạy theo sau chiếc xe hỏa táng,ngay sau đó, bà ta nhìn thấy một chiếc siêu xe chạy qua, Đường Y Y lập tức hét lên: “Là xe của Hình Liệt Hàn, bọn họ đuổi kịp rồi.”
Đôi mắt của Khưu Lâm lóe lên sự lo lắng, bà ta không ngờ Đường Hùng tỉnh lại mười giây trước khi chết, hơn nữa ngón tay của ông ta lại chỉ về phía bà ta, ông ta muốn nói gì đó, cũng may là ông ta không nói được gì, nhưng biểu cảm và ngón tay của ông ta, nhất định làm cho Đường Tư Vũ đã phát hiện ra điều gì đó.
Điều này khiến Khưu Lâm trong lòng cảm thấy có chút bất an, nhưng bà nghĩ, Đường Hùng đã tận mắt chứng kiến cảnh bà ta và Lý Đức ngoại tình, ngoài bà ta và Lý Đúc ra thì không ai biết chuyện này.
“Tăng tốc độ, nhanh chóng theo sau.”
Khưu Lâm ra lệnh cho trợ lý.
Trước nhà tang lễ, thi thể của Đường Hùng được che dưới tấm vải trắng, Đường Tư Vũ bước ra trông thấy hình ảnh này, trái tim cô lại sụp đổ, nước mắt tuôn ra.
“Thi thể của Đường chủ tịch chưa cần hỏa táng vội, chúng tôi muốn ướp đông trước.”
Hình Liệt Hàn bước lên trước nói với người phụ trách chính.
Lúc này, Khưu Lâm vừa đi tới, nghe thấy được những lời này, bà ta lập tức sải bước đi tới: “Hình thiếu gia, cậu đang nói cái gì vậy? Sao lại không hỏa táng.”
“Đây là ý của Tư Vũ.”
Đôi mắt lạnh lùng của Hình Liệt Hàn bắn về phía Khưu Lâm.
Khưu Lâm bình thường thực sự sợ vị thiếu gia nhà họ Hình này, nhưng bây giờ, người chết là chồng bà, và bà vẫn có quyền lên tiếng giải quyết về vấn đề tang lễ của chồng mình.
Bà ta hừ lạnh một tiếng: “Là vợ của Đường Hùng, tôi là người có tiếng nói nhất về vấn đề này. Tôi đề nghị nên hỏa táng chồng tôi ngay lập tức.”
Khưu Lâm lớn tiếng ra lệnh.
Dù Đường Tư Vũ có buồn đến mức nào, giờ phút này cô cũng buộc lòng phải chịu đựng, cô bước đến trước mặt Khưu Lâm, oán hận chất vấn hỏi: “Khưu Lâm, chuyện gì đã kích thích cha tôi lên cơn đau timl Bây giờ dì có thể nói cho tôi biết được không?”
“Lúc đó tôi không ở bên cạnh ông ấy, làm sao tôi biết được?”
Khưu Lâm quay đầu lại, hung hăng nhìn cô.
“Được, với tư cách là con gái của ông ấy, tôi cần phải kiểm tra cơ thể của cha tôi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...