Điều này khiến Khưu Lâm hơi lo sợ về tương lai. Sức khỏe của chồng bà mỗi ngày một kém hơn. Một ngày nào đó, khi ông nhắm mắt xuôi tay, Đường Tư Vũ nhất định sẽ ngay lập tức đến đòi phân tài sản của công ty. Lúc đó, cô sẽ lấy đi 30% cổ phần của mẹ đẻ. Công ty có thể tiếp tục duy trì không? Khưu Lâm càng nghĩ càng cảm thấy bát an.
Đường Tư Vũ rời khỏi cửa phòng bệnh, tay của Hình Liệt Hàn tự nhiên dắt cô đi, Đường Tư Vũ nhìn ngước lên, nói: “Tối nay cảm ơn anh.”
“Giữa anh và em còn cần nói lời cảm ơn sao?”
Hình Liệt Hàn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn mệt mỏi của cô.
Đường Tư Vũ mím môi, nhưng khóe miệng lại vô ý nhéch lên một nụ cười.
Ra khỏi cửa bệnh viện, Đường Tư Vũ lên xe đua của Hình Liệt Hàn, phóng thẳng về biệt thự của anh.
Đường Tư Vũ hôm nay cảm thấy vô cùng mệt mỏi, cô dựa vào ghế muốn ngủ.
“Nếu em muốn ngủ, thì cứ ngủ đi!”
Hình Liệt Hàn nói với cô.
Đường Tư Vũ nhẹ “uhm” một tiếng, tựa vào cửa sổ xe. Gió đêm mùa hè mang theo chút mát mẻ khiến cơn buồn ngủ của cô nhanh chóng kéo đến, chả máy chốc cô liền ngủ mắt.
Lúc này Hình Liệt Hàn cũng không vội vàng lái xe về nhà. Anh lái xe từ từ trên đường với tốc độ thấp, để cô chìm vào giấc ngủ thật yên bình.
Về đến biệt thự, đã mười một giờ tối.
Hình Liệt Hàn nhìn cô gái đang ngủ trên ghế phụ, dưới ánh đèn màu vàng dịu, một nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô được giấu trong mái tóc đen, nửa mặt còn lại lộ ra vừa sạch sẽ, vừa xinh đẹp.
Hình Liệt Hàn ngơ ngác nhìn cô, đôi tay thon dài lười biếng chống lên đầu, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô không nhúc nhích hồi lâu.
Đường Tư Vũ đang ngủ say, thì đột nhiên bị kinh sợ, choàng mở mắt.
Điều này cũng dọa người đàn ông đang nhìn lén bên cạnh phải sợ một phen, anh vội nhìn cô chằm chằm, trầm giọng hỏi: “Sao vậy?”
Đường Tư Vũ nhìn anh, vẻ mặt hoảng sợ, sau đó lấy tay che bụng, vội vàng đầy cửa xuống xe.
Hình Liệt Hàn hơi sửng sốt nhìn cô, sau đó thấy Đường Tư Vũ cúi xuống, nhấn bật đèn xe, nhìn chằm chằm vào ghế phụ lái của Hình Liệt Hàn. Vì đó là ghế sofa da màu đen nên không thể nhìn thấy gì, nhưng Đường Tư Vũ lại rút một tờ giấy, ấn lên trên ghé.
Nhuộm máu đỏ tươi.
“Xin lỗi, tôi làm bẫn xe anh.”
Đường Tư Vũ lập tức đỏ bừng cả mặt, vừa rồi làm cô tỉnh lại chính là luồng khí nóng từ trong cơ thể chảy ra.
Nhưng cô không ngờ dù xuống xe nhanh như vậy nhưng cô vẫn khiến xe của anh bị vấy bẩn.
“Không sao đâu, anh bảo người tháo ra rửa sạch là được.”
Hình Liệt Hàn cười, không đề ý chuyện này.
Đường Tư Vũ lập tức nghĩ tới một việc cấp bách, khi đến đây, cô không mua băng vệ sinh.
“Ừm… Tôi nhớ ở lối vào có một cửa hàng 24 giờ, anh có thể mua giúp tôi …” Đường Tư Vũ ngượng ngùng nói.
Nhưng Hình Liệt Hàn đã hiểu ý cô, anh trả lời đầy sảng khoái: “Có thể! Nhưng, anh nên mua của nhãn hiệu nào?”
“Chỉ cần mua hàng bằng bông là được, sau đó, mua gói dùng ban ngày, thêm một hộp dùng ban đêm.”
Đường Tư Vũ lúc này cũng không chọn lựa nữa.
Hình Liệt Hàn vẫn chưa hiểu, nhưng anh quyết định mua nhiều thêm một chút chắc không sai.
“Được rồi, em về nhà trước chờ anh.”
Hình Liệt Hàn nói xong, quay đầu xe, lái ra khỏi sân.
Đường Tư Vũ hơi buồn bực, ảo não, cô lại quên mất thời gian chuyện tốt đến, nhưng lần này bị chậm mấy ngày, nên cô mới đặc biệt mệt mỏi.
Đường Tư Vũ trở về phòng tắm rửa thay quần áo. Khi cô mặc áo choàng tắm đi ra, cô thấy trên tủ cạnh giường có một túi băng vệ sinh lớn, với hơn ba mươi gói bên trong. Đường Tư Vũ trợn mắt nhìn, Hình Liệt Hàn lại mua nhiều như vậy cho cô ấy sao? Sau khi dùng băng vệ sinh, Đường Tư Vũ muốn nói lời cảm ơn với Hình Liệt Hàn.
Cô gõ cửa phòng ngủ chính, thấy Hình Liệt Hàn đã cởi áo sơ mi, cởi trần đứng trước cửa số chạm đất, khuôn mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ hơi nóng lên.
“Sao anh lại mua nhiều như vậy?”
Đường Tư Vũ cảm thấy thật lãng phí, cô nhiều nhất chỉ dùng tới vài hộp.
Cả nhà nhớ truyen.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...