Đường Tư Vũ hỏi cha mình.
“Cha muốn uống nước.”
Đường Hùng cảm thấy khát nước.
Đường Tư Vũ lấy một cái cốc bên cạnh, rót một cốc nước ấm cho cha, Đường Hùng uống xong thở dài nói: “Cha già rồi, thân thể cũng vô dụng.”
“Cha, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy? Sao cha đang khỏe mạnh lại bị ngất xỉu?”
Đường Tư Vũ kinh ngạc hỏi.
“Cha cũng không biết. Trong cuộc họp hôm nay, ngực bỗng nhói đau. Cha vốn mang theo thuốc bên người, nhưng lại để trong văn phòng, cha nghĩ họp xong sẽ đi uống thuốc. Nào ngờ, vừa về đến văn phòng, ngực đau không chịu nỗi, sau đó thì không biết gì nữa, lúc tỉnh lại đã thấy con rồi.”
Đường Hùng nói xong, lại cảm thán mình không còn trẻ nữa.
“Cha, vậy sau này cha không nên lo lắng quá nhiều về chuyện của công ty nữa.”
Đường Tư Vũ khuyên cha.
“Cha không lo sao được? Cha vẫn chưa thể hoàn toàn giao cho Tiểu Linh.”
Đường Tư Vũ không có con trai Đường Y Y không biết quản lý công ty, Đường Tư Vũ cũng không phải người rành mảng này, ông chỉ đành cố chống đỡ công ty như thế này.
Điểm này, Đường Tư Vũ cũng biết, lúc này cô thật sự không biết phải làm sao đề giúp cha, chia sẻ gánh nặng trên vai ông.
Hình Liệt Hàn ở bên thì lại có cách, anh có ứng viên thích hợp để giới thiệu cho Đường Hùng, nhưng xét thấy công ty của ông còn có Khưu Lâm, Khưu Lâm sẽ không bao giờ cho phép người mà anh tiến cử đến hỗ trợ công ty, vì vậy anh cũng không đề cập đến.
“Cha, mấy ngày này, cha đừng nghĩ ngợi gì, cứ nằm viện nghỉ ngơi đi.”
Đường Tư Vũ dặn dò.
“Được rồi, cha nghe con, sẽ ở đây nghỉ ngơi.”
Đường Hùng cũng hiếm khi được hưởng thụ lòng hiếu thảo của con gái lớn, ông thực vui vẻ.
Sau đó, Đường Hùng cũng thấy hơi đói.
Hình Liệt Hàn nhờ trợ lý mang đồ ăn từ nhà hàng cao cấp đến bệnh viện. Ba người cùng ăn cơm trong viện. Đường Tư Vũ thấy cha đã khỏe hơn, mới phát hiện mình cũng đói rồi.
Mặc dù ăn trong bệnh viện, nhưng tâm trạng rất tốt. Đôi mắt mang ý cười của cô vô tình nhìn vào người đàn ông đối diện, thấy ánh mắt của anh cũng đang cười, nhịp tim của Đường Tư Vũ có chút hỗn loạn. Hôm nay có Hình Liệt Hàn ở bên, cô thực sự cảm ơn anh từ tận đáy lòng mình.
Sau bữa tối, Đường Hùng và Hình Liệt Hàn lại nói chuyện về giới kinh doanh.
Đường Tư Vũ không hiểu nhưng cô rất vui khi thấy cha mình và Hình Liệt Hàn trò chuyện ăn ý nhau.
10h tối Khưu Lâm mới đến, mang theo hai người giúp việc. Bà giả vờ tiều tụy, hốc hác đi đến. Lúc bước vào chỉ thấy Hình Liệt Hàn, còn Mộ Phi không có ở đó, bà thầm ngạc nhiên.
Tuy nhiên, bà nghĩ, Hình Liệt Hàn và Mộ Phi hẳn đã gặp nhau.
“Tiểu Linh, em đến rồi. Tư Vũ và Liệt Hàn về nghỉ ngơi đi!”
Đường Hùng nói.
Khưu Lâm lập tức cười giả lả: “Cũng được.”
“Cha, con sẽ ở lại với cha.”
Đường Tư Vũ không chịu rời đi.
“Cha không sao rồi, con về nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai lại đến thăm bối” Đường Hùng thấy đã muộn, không muốn con gái thức khuya.
Đường Tư Vũ thấy có người giúp việc ở lại, không muốn cùng Khưu Lâm chán ghét nhìn nhau, ngược lại sẽ khiến cha mình ở giữa khó xử, đành nói: “Vâng, cha, ngày mai con sẽ mang bữa sáng vào thăm cha.”
Đáp Ứng Yêu Cầu Của Anh “Được rồi! Đi đi! Liệt Hàn, thay bác chăm sóc Tư Vũ thật tốt.”
Đường Hùng đưa ra lời đề nghị với Hình Liệt Hàn.
Hình Liệt Hàn nghiêm túc gật đầu: “Bác cứ yên tâm, cháu sẽ chăm sóc Tư Vũ thật tốt.”
Câu nói này khiến Khưu Lâm ở bên hoảng sợ, xem ra Mộ Phi không phá vỡ tình cảm của họ.
Nghĩ tới Đường Tư Vũ đã sinh con cho nhà họ Hình, có vẻ như tình yêu của Hình Liệt Hàn dành cho cô ấy cũng sẽ vì đứa trẻ đó mà mãnh liệt hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...