Anh đột nhiên ép sát cô vào tường, đặt lên môi cô nụ hôn thật sâu, lúc cô gần hết hơi thì anh mới buông ra, kéo theo đó có sợi chỉ bạc.
- “Đêm nay em không tính làm gì với anh chứ” anh ma mị nói
- “Làm… làm gì là làm gì?” Cô ấp úng trả lời anh
Anh không nói gì luồn tay vào ngực cô xoa nắn, cô bất ngờ trước hành động của anh nên cầm tay anh lại
- “Anh đang làm gì vậy?”
- “Làm bổn phận của người chồng”
- “A a a h… hay là để mai nhé cả ngày nay đã đủ mệt lắm rồi chồng yêu à”-Cô hớt hải nói.
- “Không” Nhưng nhận lại một từ phũ phàng.
Cô do dự 1 lúc rồi gật đầu.
Lúc đó tiếng gõ cửa vang lên, có tiếng nói vọng vào:
- “Thiếu gia, đồ ngài cần đã mang tới”
(Đồ này là chiếc váy của Hạ Hy, trong hôm lễ anh sợ cô không thoải mái nên đặt về để phòng đó"
Anh bế cô ra đặt lên giường, đi ra lấy bộ đồ của cô vào.
Quay lại với cô, anh thấy cô ngồi ngây ngốc ngồi trên giường, anh nhéo má cô nói:
- “Bảo bối đang nghĩ gì?”
- “A không có gì” cô hoàn hồn
Anh để cô đứng dậy, vòng tay sang eo cô kéo cô sát vào người mình
- “Bảo bối, anh yêu em” nói rồi anh đặt vào trán cô 1 nụ hôn
- “Em cũng yêu anh” cô cười tươi như hoa.
Phút chốc, anh nở nụ cười tà mị:
- “Ngoan cởi đồ ra” giọng anh khàn đặc.
Hạ Hy e ngại, muốn trốn tránh nhưng không được cô vừa thoát khỏi vòng tay của anh thì bị anh lôi lại đè nhẹ trên giường.
Bây giờ anh chẳng còn tâm trí nào nữa vì vị dục vọng che mờ mắt.
Thoáng chốc,chỉ vài hành động của anh đã thoát y cho cả hai khiến cả hai nhanh chóng trần trụi, làn da trắng nõn của cô hiện trước mặt anh.
Anh chơi đùa trên cơ thể cô tới lúc thấy cô đủ ẩm ướt thì đưa vào.
côn th*t anh đi vào hoa huy*t thì cô la toáng lên
- “Á… Đau”
- “Ngoan, thả lỏng, một lát sẽ không đau” anh nhẹ giọng an ủi cô
Một lát cô cảm thấy khó chịu thì vặn vẹo người, anh biết cô không còn đâu nữa nên ra vào trong cô
- “Ưm…ư…a…chậm chút…ưm” cô cầu xin anh
- “Bảo bối anh tên gì”"
- “Ưm…ân…Thiên…ưm… Hắc Thiên”
Anh luân động trong cô tốc độ không đổi, chân cô quấn lấy eo anh
- “Em biết bây giờ anh khó chịu lắm không mà 3 lần 7 lượt đều chạy trốn.
Đêm nay là đêm tân hôn ấy vậy mà em dám trốn tránh” Anh tự nhiên nhắc chuyện này
- "Ưm…ân…ư…em…ưm…ư…kh…không… phải em trốn tránh mà "
- " Bây giờ phải phạt em thế nào đây hả?" Sau mỗi câu hỏi, anh thúc mạnh vào cô, tiểu đệ của anh đụng tới tử cung khiến cô chảy máu, anh thấy vậy thì chậm lại
- “Ưm…a…ưm…em…ưm…hứa…ưm…từ…á…nay…ưm…sẽ…không…ưm…trốn…ưm.tránh…ưm…cứ…ưm… thứ…ưm… gì” cô khó khăn nói hết câu
- “Tốt.
Thế nếu em vi phạm thì sao?”
- “Hự… em…ưm… sẽ…a…cho… um… anh… ư…thoả…a…mãn…ưm…được…không”
- “Ngoan lắm” tốc độ của anh cũng chậm lại để cô kịp thích ứng
Cả hai làm tới gần sáng, đổi tư thế mấy lần, anh đòi cô tới 7,8 lần thì thấy cô hình như không chịu được nữa thì anh ngưng lại, kéo cô ngồi tựa vào lòng mình, tiểu đệ của anh vẫn ở trong cô, với tư thế này đại nhục bổng của anh cắm vào hết trong cô
- “Ưm… sâu quá.
Làm ơn rút ra” cô tựa vào lòng ngực anh nói
Anh để cô tựa vào lồng ngực mình một lúc để cô điều hoà nhịp thở rồi mới lên tiếng
“Đau lắm sao? Anh xin lỗi” anh nói với giọng hớn hở
- “Hứ”
- “Ngoan, gọi anh đi, nếu làm anh hài lòng thì anh sẽ bế em đi tắm rồi ngủ, còn nếu không thì chúng ta tiếp tục” anh cười nham hiểm
- “Nhưng mai anh phải đi đến công ty” cô nói với anh
- “Chúng ta mới tổ chúc đám cưới nên anh sẽ được nghỉ 1 tuần.
Xem ra em vẫn còn sức, chúng ta làm thêm vài lần nữa” anh đặt cô xuống giường định tiếp tục thì cô lên tiếng
- “Ông xã à, ngày mai chúng ta có thể tiếp tục được không? Ông xã đẹp trai của em, mai em sẽ thoả mãn anh” cô hôn vào môi anh
Lửa dục vọng lại nổi dậy nhưng cô mới nói là ngày mai sẽ tiếp tục nên anh nhịn lại
“Ngày mai sẽ tiếp tục?” Anh nhướng mày hỏi lại
“Ân” cô lười biếng trả lời
Anh vui vẻ ôm cô.
Vào phòng tắm, anh nhẹ nhàng tắm cho cô, trên người cô toàn dấu vết đỏ đỏ xanh xanh do anh gây ra, anh nở nụ cười hôn vào môi cô.
Tắm xong thì anh lau người cho cô rồi ôm cô ra ngoài ngủ.
9h sáng anh tỉnh giấc, thấy cô nằm cạnh mình ngủ với nét mặt mệt mỏi thì đau lòng.
Anh ôm cô và trao cô nụ hôn, anh mãi ngắm nhìn cô không thấy chán.
Mãi một lúc anh bước xuống giường đắp chăn lại cho cô, hôn vào trán cô rồi bước vào vscn.
Anh bước ra thấy cô vẫn còn ngủ thì nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng để cô ngủ.
Xuống nhà, mọi người thấy anh thì đều chào buổi sáng.
- “Thiếu gia, buổi sáng vui vẻ”
Anh chỉ gật đầu rồi đi thẳng vào bếp nhờ người làm nấu một bữa sáng chuẩn bị cho Hạ Hy.
Anh đi ra phòng khách ngồi thì mẹ anh gọi tới:
- “Tiểu Thiên, con định khi nào đi hưởng tuần trăng mật”
- “Ngày mai ạ”
- “Được được,Hạ Hy chưa dậy sao?”
- “Vâng”
Bà nghe tới đây thì mừng thầm, nghĩ trong bụng là đêm qua hai đứa làm việc dữ lắm nên giờ chưa dậy.
không lâu nữa chắc chắn bà sẽ có bầy cháu mà chẳng lo chán.
- “Chiều con rảnh thì chở Hạ Hy sang đây nhé”
- " Vậy chiều con chở cô ấy qua"
- “Được”
Hạ Hy bây giờ mới tỉnh dậy,cô loay hoay uốn mình thì thấy bên cạnh không có anh.
Cô bực mình nói:
- “Hứ,Hành mình cả đêm thế mà sáng dậy đã xách người đi rồi”
Cô nhanh chóng sửa soạn rồi xuống nhà.
Thấy cô anh cười yêu chiều rồi dang tay có ý kêu cô lại.
Hạ Hy đi lại ngồi trên đùi anh.
Mặt cô ủy khuất, Hắc Thiên nhận ra thì hỏi:
- “Có chuyện gì mà sáng sớm khiến vợ giận dỗi vậy hửm?”
- “Chẳng phải tại anh sao?”
- “Hửm? Tại anh?”
- “Dậy mà chẳng gọi em dậy một tiếng nào”-Cô chu miệng nhõng nhẻo chỉ khiến Hắc Thiên cảm thấy buồn cười vì sự đáng yêu này
- "Hahaha em nhỏ nhăn vậy bảo bối, anh thấy em mệt nên để em ngủ một lát,vậy mà em nghĩ xấu cho anh sao?"Anh cười thán lên vì sự giận hờn nhỏ nhăn này
- “Hứ” Cô thấy vậy thì bất lực.
Quản gia đi lại cung kính nói:
- “Thiếu gia, phu nhân đã chuẩn bị xong bữa ăn mời ai người xuống dùng bữa”
- “Được rồi”
- “Đi xuống ăn thôi” Anh quay lại yêu chiều cô nói.
Chẳng đợi cô đồng ý, anh bế cô lên đi thẳng vào phòng bếp..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...