Tông Môn Đại Mỹ Nhân Xuyên Đến Thập Niên 70


Tô Nguyệt Hòa đang chặt cá, chú ba cô cầm cái sọt trúc đi vào, bên trong giỏ trúc chính là tôm tép và cua nhỏ, hẳn là ông ta bắt được ở trong con suối gần đó.Tô Lão Tam liếc mắt nhìn thịt cá còn dày hơn bàn tay trên thớt kia, không khỏi sinh lòng bất công, mẹ nó, cực khổ cho tới trưa, ông ta chỉ mò được chút tôm cá, làm cái gì cũng không bằng ăn lương nhà nước.Mấu chốt hôm qua Tô Nguyệt Hòa còn đoạt danh tiếng của ông ta, để người khác cho là y thuật của Tô Lão Tam ông ta còn không bằng người chưa từng học qua như cô.Tô Lão Tam cố ý gây chuyện nói: "Nhà các cháu chừng nào thì bắt đầu đào nền nhà ở Tiểu Bài Lĩnh?"Tô Nguyệt Hòa suy đoán lúc chú ba đánh cá về có đi qua Tiểu Bài Lĩnh, thấy được đất mà cô đã đào, cô nói chi tiết: "Sáng hôm nay.""Ai đào?""Cháu.""Một mình cháu?""Chỉ có một mình cháu."Tô Lão Tam không tin, ông ta cắn răng, thấp giọng châm chọc: "Đào lớn một mảnh đất như vậy có phải tối hôm qua lén đào trong đêm hay không?""Tại sao cháu phải lén đào trong đêm?"Tô Lão Tam đã quen giả nhân giả nghĩa, từ đầu tới cuối ông ta đều duy trì giọng điệu hòa khí nói chuyện cùng Tô Nguyệt Hòa, "Bởi vì ông cụ không đồng ý việc nhà cháu xây nhà ở Tiểu Bài Lĩnh, nhà cháu là dự định tiền trảm hậu tấu, lén đào trước có đúng hay không?"Tô Nguyệt Hòa cũng học theo giọng điệu của Tô Lão Tam, chậm rãi giải thích: "Chú ba, hôm nay cháu mới bắt đầu đào, quang minh chính đại mà đào.

Buổi sáng lúc đi đào, Triệu Đại Phúc còn cùng cháu đi xác nhận vị trí nền nhà, không tin chú đi hỏi chú Đại Phúc đi.""Chuyện này không có quan hệ gì với Triệu Đại Phúc! Tiểu Bài Lĩnh là đỉnh núi của nhà họ Tô chúng ta.""Không phải chú ba chất vấn chúng cháu tối hôm qua liền lén lút bắt đầu đào sao? Cháu chỉ là nói cho chú biết, cháu có nhân chứng chứng minh cháu không có đào lén.


Hơn nữa Triệu Đại Phúc là đội trưởng đội sản xuất, chúng cháu xây nhà khẳng định phải báo cáo với chú ấy, làm sao lại không có quan hệ gì với chú ấy chứ? Chú ba họ Tô, chúng cháu cũng họ Tô, đỉnh núi nhà họ Tô mọi người chúng ta đều có phần, chúng cháu chỉ chiếm dụng một khối đất nhà, cũng không có chiếm nhiều.

Các chú muốn xây nhà, cũng có thể đi đào nha, dù sao Tiểu Bài Lĩnh chếch như vậy, đâu đâu cũng có vị trí hợp lý để xây nhà."Tô Nguyệt Hòa biết chú ba không có tiền, không có khả năng xây nhà.Tô Lão Tam "Shh" một tiếng, "Ý của chú là, ông nội cháu không đồng ý nhà cháu xây nhà ở Tiểu Bài Lĩnh, vì sao cháu còn muốn đi đào?""Tiểu Bài Lĩnh là địa phương thuộc quản lý của nhà nước, bây giờ không phải là trước giải phóng, những đỉnh núi kia không thuộc về tài sản riêng của ông nội.

Là lúc đội sản xuất phân đỉnh núi, phân Tiểu Bài Lĩnh cho nhà họ Tô, trước khi nhà cháu đào đất đã nói một tiếng với ông nội, là tôn trọng ông ấy.


Ông nội không đồng ý, là ông nội khinh thị nhà cháu.

Cha mẹ cháu và chúng cháu đều đã quyết định, cho dù tất cả mọi người các chú không đồng ý, cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc chúng cháu xây nhà ở Tiểu Bài Lĩnh.

Chỉ cần đội sản xuất đồng ý, mọi người không xen vào được.""Chú ôn tồn nói chuyện với cháu, cháu ngang ngược như vậy làm gì? Chú nói Tô Hòa à, rốt cuộc cháu để ông nội ở chỗ nào? Cháu biết cái gì gọi là tôn trọng ông nội hay không?" Tô Lão Tam đột nhiên lên giọng, cả người xù lông lên.Tô Nguyệt Hòa ra bên ngoài xem xét, quả nhiên, ông nội tìm thảo dược trên núi đã trở về.Chú ba chính là trông thấy ông cụ Tô đã trở về, mới cố ý nói những lời này cho ông cụ nghe.Tô Lão Tam nghiêng người sang: "Cha, ngài mau tới nghe xem cháu gái lớn của cha đang cãi nhau với con ở đây này.


Bọn họ tự tác chủ trương đào đất xây nhà ở Tiểu Bài Lĩnh, con nói với nó mấy câu, khẩu khí của nó rất lớn, nó nói nhà nó xây nhà ở Tiểu Bài Lĩnh không có chút liên quan gì đến cha cả, còn nói việc này ngài không xen vào được."Ông cụ Tô lấy mũ rộng vành xuống, cau mày, cũng không thèm nhìn bọn họ, chắp tay sau lưng đi về phía Tây.Vừa vặn, đội sản xuất kết thúc công việc, sức lao động trong nhà đều trở về.Tô Lão Tam gọi đám người Trang Thuận Lan và vợ chồng Tô lão đại đến phòng ông cụ, muốn mẹ con Trang Thuận Lan, Tô Nguyệt Hòa cho một lời giải thích.Trang Thuận Lan bình thường chú trọng cấp bậc lễ nghĩa, chưa từng tuỳ tiện đắc tội với người khác, nhưng lúc nên ngang ngược, người nhà họ Tô đều sợ bà.Bà cắm con dao phay còn dính vảy cá lên trên bàn, "Muốn lời giải thích gì?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui