Trải qua cái chết của tiến sĩ Crombel, mọi chuyện xung quanh cuộc sống của Diệp Phong dần trở nên yên tĩnh. M-21 cũng đã đến sống trong nhà của Frankenstein, đồng thời hắn cũng nhận chức vụ bảo vệ trong trường trung học Ye Ran.
Nói thẳng ra thì con người của M-21 không phải là xấu, chỉ tại hắn ta bị tổ chức tạo ra, một lòng muốn tìm đến vị trí cao để phá hủy chính tổ chức đó nên mới gây hấn với Rai mà thôi. Mà hiện giờ, hắn không còn thuộc về nơi nào nữa nên đành chấp nhận số phận hiện giờ. Chưa kể M-21 cũng có cảm giác biết ơn với Rai, muốn báo đáp hai người này nên không hề dị nghị khi Frankenstein đưa ra đề nghị sống chung.
Chỉ là khi đối diện với Diệp Phong, hắn ta có vẻ hơi sợ sệt, ám ảnh của Diệp Phong dành cho hắn lớn hơn so với Rai và Frankenstein nhiều. Lại nói đến tiến sĩ Crombel, người đã tạo ra bất hạnh cho hắn cũng đã chết dưới tay Diệp Phong, hỏi sao M-21 không e ngại Diệp Phong cơ chứ.
.........................
Ngày hôm nay là một ngày đặc biệt, khi mà Trường Trung Học Ye Ran bắt đầu vào tiết học đầu tiên, hai bóng người bỗng xuất hiện ngay tại cổng trường. Họ bao gồm một nam một nữ, nói đúng hơn là một thiếu niên và một vị thiếu nữ, cả hai đều có mái tóc màu bạch kim hiếm thấy, đôi mắt đỏ như máu đặc trưng của loài Noble cùng với sức mạnh không hề nhỏ.
Ngồi trong lớp học, Diệp Phong đã cảm nhận thấy hai khí tức này ngay từ khi họ bước chân đến nơi này, thậm chí một trong hai người còn là người quen của hắn nữa kìa. Nở một nụ cười vui vẻ, Diệp Phong cảm thán:
“Xem ra lại sắp có chuyện hay xảy ra rồi đây!”
..............................
Tầm một nửa giờ sau, thầy chủ nhiệm của lớp đã đến và thông báo một tin khiến cả lớp lao xao:
“Hôm nay lớp chúng ta sẽ có hai bạn mới, cả hai đều là học sinh trao đổi từ nước ngoài nên mọi người hay giúp đỡ họ nhé! Hai người vào đi!”
“Rì rào rì rào!”
Ngay khi hai người vừa bước vào lớp, gần như toàn bộ học sinh ở đây đều kinh ngạc đến há hốc mồm. Cũng không trách mọi người được, màu tóc bạch kim của họ quả thật quá hiếm gặp, huống chi mái tóc này là do bẩm sinh chứ không phải nhuộm. Điều đáng nói hơn là ngoại hình của cả hai, nữ cực kỳ xinh đẹp quyến rũ, làn da của nàng khiến các cô gái ghen tị không thôi. Còn người nam nhìn có vẻ nhỏ tuổi, thấp hơn người nữ nửa cái đầu, mái tóc của cậu được vuốt ngược ra sau, ngoài ra phía trên hai tai còn có hai vùng tóc màu đen trái ngược với màu bạch kim còn lại. Dù nhỏ tuổi, nhưng vẻ ngoài đẹp trai của cậu là điều không thể phủ nhận, đám nữ sinh dù đã nhìn Diệp Phong, Rai quen mắt rồi nhưng vẫn không kìm lòng được trước cậu bé này. (Một đám brocon đây rồi!)
“Cả hai giới thiệu tên ọi người đi!”
“Regis K.Landegre!”
“Seira J.Roiard!”
Giới thiệu xong, Regis cũng nhàm chán không muốn kéo quan hệ với những người không hề tao nhã trong mắt cậu. Chỉ là khi nhìn lướt qua toàn bộ học sinh trong lớp, cậu lập tức bị một người thu hút. Đấy không phải ai khác mà là Rai, một người tao nhã đến cực điểm.
Nếu nói về vẻ bề ngoài đẹp trai, có lẽ Diệp Phong sẽ ăn đứt Rai, nhưng các khiến Rai rút hẹp sự khác biệt của hai người chính là phong cách. Diệp Phong rất tùy tiện, hòa đồng, trong khi Rai lại không hề khác một quý tộc lạnh lùng và lịch sự, khí chất cao quý này của cậu đã khiến cho người tự ình là quý tộc như Regis phải hâm mộ.
Nói ra thì nói, thật ra Diệp Phong cũng có khí chất riêng của mình, chỉ là hắn che giấu đi hết thôi, nếu quả thật để khí chất của hắn tỏa ra một cách tự nhiên thì chắc các thiếu nữ sẽ điên cuồng mất, Diệp Phong tuy nhận mình thích có một hậu cung nhưng không dám gây ra nhiều món nợ tình đến như vậy.
Trở lại hiện tại, Regis sững sờ về khí chất của Rai thì cảm thấy Seira bên cạnh run khẽ. Cho là nàng cũng giống cậu, nhận ra sự hiện diện của Rai, thế nhưng khi cảm thấy Seira phản ứng quá lâu, cậu liền nhìn về phía nàng.
Lúc này, cảm xúc của Seira cực kỳ phức tạp, sự ngạc nhiên, sợ hãi, lo lắng, căm hận, khó hiểu và một tí ti vui mừng đều được thể hiện trong ánh mắt của nàng. Nhìn theo ánh mắt của nàng, Regis bắt gặp Diệp Phong đang cười vẫy tay chào cả hai, tuy ngạc nhiên về bề ngoài của hắn thế nhưng cậu vẫn không hiểu vì sao Seira lại có phản ứng lớn như thế. Regis không biết nhưng Seira vẫn còn nhớ rõ khuôn mặt đáng ghét này, kẻ có sức mạnh khủng bố, cướp đi nụ hôn đầu của nàng, cả gan trêu chọc Chúa Tể. Nhìn khuôn mặt đang cười dưới kia, Seira cảm thấy giống như là Diệp Phong đang rất đắc ý khi gặp nàng tại đây, nếu không phải hiện giờ nàng còn bận tâm đến việc nơi này là trường học thì có lẽ đã lôi Lưỡi Hái Tử Thần ra liều mạng rồi.
“Seira!! Chị sao thế?”
Cảm thấy Seira có vẻ muốn chiến đấu, Regis hoảng hồn lấy tay khều nhẹ nàng và hỏi. Những lời của cậu đã đánh thức Seira rất kịp thời. Thở ra một hơi, Seira nhìn Regis rồi lắc đầu không nói. Biết nhiều quá không hẳn tốt đối với cậu bé còn chưa đến lễ trưởng thành này.
.................................................. .
Ngay tại giờ giải lao giữa buổi sáng, Regis và Seira quyết định đến phòng hiệu trưởng để bàn bạc. Cả hai người vẫn cho rằng Hiệu Trưởng đã bị Regis thôi miên nên không có bất kỳ sự kiêng nể gì. Cuối cùng, vì sự tò mò của Regis về Rai và Diệp Phong, khao khát muốn trả thù của Seira, cả hai quyết định “ra lệnh” cho Frankenstein để hai người sống tại nhà hắn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...