Laxus bại trận, kế hoạch lật đổ Makarov thất bại, với tội lỗi đã gây ra thì cậu không thể nào ở lại Fairy Tail được nữa. Dù rất thương yêu đứa cháu của mình nhưng vì sự công bằng cho Hội, Makarov không thể không nhẫn tâm trục xuất cậu ra khỏi Fairy Tail...... Sau trận đánh kia, nói đúng hơn là sau khi sử dụng Fairy Law rồi bị Diệp Phong dạy dỗ, cuối cùng còn mất một thời gian dài suy ngẫm, Laxus đã nhận ra sai lầm của mình.
Chính vì thế mà khi nhận được quyết định của Makarov, cậu không hề bất ngờ, thế nhưng cảm giác đau lòng vẫn phải có.
Đêm lễ hội Fantascta hôm đó, Fairy Tail mất đi một thành viên, một người ông phải tạm biết đứa cháu trai duy nhất, thế nhưng tình cảm của họ dành cho nhau vẫn sẽ như thế, không bao giờ thay đổi.
.................................................. .........
“Oracion Seis.... Chúng ta sẽ tấn công chúng!”
Chứng kiến hội Trưởng Makarov chỉ vừa về đến nơi đã tuyên bố ra tin tức trọng đại này, Diệp Phong chợt hỏi:
“Đấy là quyết định của cuộc họp thường niên năm nay sao?”
Không chỉ Diệp Phong mà cả những thành viên khác cũng khá bất ngờ về quyết định này. Phải biết rằng Oracion Seis là một hội mạnh, tất cả các hội đều muốn hạn chế những xung đột quá lớn với chúng khi không cần thiết. Vậy mà lần này các Chính Hội lại chủ động ra tay như thế thì thật là lạ.
Gật đầu khẳng định lời mình vừa nói, Makarov giải thích:
“Hôm nay chúng ta đã họp bàn về các hoạt động gần đây của Oracion Seis, chúng đã làm nhiều việc không thể bỏ qua được nữa nên chúng ta quyết định tiêu diệt chúng!”
“Ra thế...... Thú vị đấy! Cơ mà đừng bảo với ta là bọn chúng nhồi nhét hết trách nhiệm lần này cho chúng ta đấy nhé!”
Nhếch mép mỉm cười, Diệp Phong tự hỏi... Thế nhưng mà Hội Trưởng nhanh chóng phản bác lời nói của hắn:
“Không.... Oracion Seis là một hội mạnh, nếu muốn chống lại chúng thì chúng ta sẽ tổn thất rất lớn. Chưa kể là liên minh Baram sẽ trả đũa bất cứ lúc nào. Vì thế mà Fairy Tail, Blue Pegarus, Lamia Scale, Caitshelter sẽ liên minh lại tấn công bọn chúng!”
Nghe thấy chuyện này, tính hổ báo của Natsu lại nổi dậy, chỉ thấy cậu tuyên bố dõng dạc:
“Một mình ta là đủ rồi... Cần gì phải kéo thành đàn như thế chứ?”
“Hà hà hà...... Chuyện này thú vị đấy... Cho ta tham gia nhé Hội Trưởng! Gần đây không làm gì ta cũng ngứa ngáy lắm rồi”
Diệp Phong chợt đứng dậy lên tiếng đề nghị.
“Cậu à Diệp Phong? Không phải cậu vừa mới xử một Hội trực thuộc Grimoire Heart sao?”
“Đừng nói đến bọn chúng... Yếu đến đáng thương, thà ta đánh với Natsu còn vui hơn ấy chứ!”
“Không không! Ta không muốn đánh với cậu!”
Vừa nghe thấy Diệp Phong nhắc đến chuyện đánh nhau với hắn, Natsu lập tức lùi lại vài bước rồi phản đối. Lần trước, chứng kiến cảnh Diệp Phong hành Laxus như thế, Natsu quả thật biết sợ là gì rồi, cậu cũng không dám đối mặt với Diệp Phong ít nhất là vào lúc này.
Lần này bốn Hội liên minh lại để tiêu diệt Oracion Seis, Hội Trưởng Makarov muốn mọi việc phải có khả năng thành công cao nhất đề phòng sự trả đũa đến từ các Hội khác, vì thế mà khi nghe lời đệ nghị của Diệp Phong, ông không ngần ngại mà gật đầu:
“Được thôi... Diệp Phong, Erza, Natsu, Gray, Lucy và cả...... Happy... Mọi chuyện trong chờ vào các cậu đấy!”
................................................
Mọi chuyện đã được quyết định, nhóm người của Diệp Phong nhanh chóng lên đường. Khoảng cách từ Hội đến nơi họp mặt cũng không xa lắm, nhưng lại cực kỳ gian nan vất vả đối với Natsu.... Đó là cậu bị say xe, cả chặn đường không biết cậu đã nôn biết bao nhiêu bãi sản phẩm rồi, chỉ biết là Diệp Phong khó chịu đến mức phải đập cậu ngất đi cho đỡ mất vệ sinh thôi.
Mất hai ngày đi đường, cuối cùng nhóm mọi người cũng đã đến nơi.
“Đến nơi họp mặt rồi!!!!”
...............................................
Vào bên trong tòa nhà tráng lệ, quan sát cách trang trí nơi đây, Gray không thể không cảm khái:
“Trang trí thật là dị.....!”
“Hờ... Đây là villa của Hội Trưởng Bob của Blue Pegarus đấy..... Nhìn vậy thôi chứ ông ta có thể khiến Hội Trưởng của chúng ta chạy theo vì tiền đấy!”
“Hey hey hey!!! Chào mừng... Fairy Tail.... đã đến!!!!”
Đột nhiên, ba giọng nói đồng thanh vang lên, cùng lúc đó thì toàn bộ ánh sáng của tòa nhà giống như đều tập trung về phía ba người này. Quay sang đấy, Lucy nhìn thấy ba người thanh niên có dáng vẻ cực kỳ đẹp trai, chỉ thấy họ tiếp tục nói:
“Xin lỗi đã để các bạn chờ lâu... Chúng ta.... Hibiki....
Eve.....
Ren.......
Trimens của Blue Pegarus xin chào mọi người!”
Nhìn cách tạo dáng đầy “phong cách” của ba người này, Lucy chợt thốt lên:
“Trimens của Blue Pegarus sao????”
Đối với những cô gái thì vẻ ngoài của ba người quả thật có sức sát thương quá lớn.. Nhưng mà sao Lucy phản ứng không có vẻ gì là ấn tượng lắm như vậy chứ? Còn Erza, Natsu, Gray lại càng không để ý? Tại sao ư? Nguyên nhân sẽ xuất hiện ngay thôi.
“Ò... Là ba người các cậu à.... Còn chưa bỏ thói quen tán gái mọi lúc mọi nơi ư?”
Nghe thấy âm thanh khá quen thuộc, Trimens đều nhìn về phía trước, khi thấy rõ người đang đứng cùng với nhóm Erza, cả ba cậu đều thốt lên đồng thanh:
“Diệp Phong? Sao cậu lại ở đây?”
“Sao? Ta đi theo Hội của ta có vấn đề gì à? Các cậu muốn cấm đoán ta?”
“Dạ không.... Chúng đệ không dám ạ!”
Nhìn cả ba người đều cúi đầu không dám cãi lại Diệp Phong, cả Erza cũng phải cảm thấy tò mò, nàng tiếng đến bên cạnh Diệp Phong rồi hỏi nhỏ:
“Bộ cậu có quen biết với ba người bọn họ à?”
“Quen biết sao..........? cũng coi là thế đi!”
Dùng tay vuốt cằm, Diệp Phong nhớ lại ký ức lúc mới gặp ba người kia... Được một lúc sau hắn lại cười xòa phất tay:
“Cũng không có gì quan trọng lắm........ Lúc đấy ta cảm thấy ngứa mắt với thái độ ỏng ẹo của ba tên này nên ra tay hành một trận thôi!”
“Èo... Đánh người chỉ vì cảm thấy ngứa mắt sao?”
Nghe thấy lý do này, Lucy không thể không trách móc Diệp Phong.. Chỉ là sự thật không chỉ có thế, Trimens vội vàng nói thêm:
“Làm sao mà chỉ có nhiêu đấy? Không chỉ đánh bọn ta, mà không biết cậu dụ dỗ các cô gái ở thị trấn đó kiểu quái gì để rồi khiến cho tất cả bọn họ đều luôn liếc nhìn bọn ta bằng nửa con mắt đấy nhé!”
Nghe vậy, Diệp Phong nhìn về phía ba người rồi nâng cằm lên, hắn nhìn cả ba bằng ánh mắt thương hại và nói:
“Trách ta là thế nào? Có trách thì trách ba người các cậu xấu trai quá đi, người ta thấy ghét là đúng rồi... Chỉ bấy nhiêu mà đòi thi tán gái với ta.... Quả thật không biết tự lượng sức!”
“Diệp Phong!!! Chúng ta và cậu không đội trời chung!!!!”
Nhìn tia lửa xẹt qua giữa bốn người, Lucy không biết nên nói gì cho phải, đây là mối thù chung giữa những tên đào hoa sao chứ... Ờ mà có gì đó không ổn ở đây...
“Này Diệp Phong... Nếu cậu có sức quyến rũ như thế thì sao vẫn không thể nào cua được Mira hay ai khác trong Hội thế hả?”
Không ngờ nàng hỏi một câu ngây thơ như thế, Diệp Phong phì cười rồi trả lời bằng giọng điệu tự mãn:
“Hừ... Lucy à! Nàng quá coi thường ta rồi.... Nếu ta muốn thì cả Erza hay Mira đều sẽ phủ phục dưới chân ta chỉ trong một thời gian ngắn ấy chớ..... Chỉ do ta không thích mà thôi!!!”
“Do chúng ta quả hiểu hắn ta rồi, chẳng khi nào làm ra vẻ thật lòng nên ai mà tin tưởng gửi gắm tình cảm được chứ!”
Là Erza trả lời, có vẻ như nàng cảm thấy chướng mắt với bộ dáng tự kỷ thành thần của Diệp Phong vào lúc này nên mở miệng đập tan hy vọng của hắn. Đúng như dự đoán, vừa nghe lời nói của nàng, Diệp Phong liền chui vào một góc lẩm bẩm:
“Ta không thật lòng chỗ nào chứ? Sao ai cũng nghĩ sai về ta? Hic hic!”
“Men..............................!”
“Mùi hương thật tuyệt vời.......................! Erza.... Ta không nghĩ rằng chúng ta lại hội ngộ tại nơi này!”
Một bóng người bước xuống từ cầu thang, giọng nói ngọt ngào của người này khiến cho tim của Lucy phải đập nhanh hơn một nhịp. Chỉ là khi nhìn thấy chân dung của chủ nhân giọng nói ấy, biết bao ảo tưởng của Lucy bị đập tan tành một cách tàn nhẫn.
Đấy là một người đàn ông tóc đỏ, khuôn mặt to quá cỡ so với thân hình ngắn ngủn của mình, đi chung với đó là điệu bộ mang phong cách quý ông và mùi hương nước hoa nức mũi khiến cho hình ảnh của người này trong mắt Lucy càng dị hợm. Đấy không phải ai khác mà chính là pháp sư mạnh nhất của Blue Pegarus..... Ichiya.
Không đợi người của Fairy Tail nói chuyện, Ichiya đã chỉ về từng người và nói:
“Erza-san, Lucy-san..... Mùi hương của hai người thật tinh tế.... Còn hai thằng kia (Gray và Natsu) thì có thể về được rồi...!”
“Sao không ai để ý đến mình chứ!”
Lần này đến lượt Happy cũng chui vào góc chung với Diệp Phong, từ đầu đến giờ cậu giống như trở nên tàng hình mất rồi...
Happy vào thế vai tự kỷ, Diệp Phong đã bước ra khỏi dòng cảm xúc tiêu cực vừa rồi, đến trước mặt bốn người của Blue Pegarus, hắn ta vênh mặt:
“Cả bốn tên thất bại các người đều đến đây... Blue Pegarus hết người để cử đi rồi sao?”
“Diệp Phong? Ngươi cũng ở đây...?”
Chứng kiến Diệp Phong, Ichiya cũng phản ứng không khác gì nhóm Trimens lúc nãy, xem ra nhân vật chính của chúng ta gây thù chuốc oán với hội Blue Pegarus hơi nhiều......
“Này! Ông bảo ai có thể về hả? Coi thường người khác quá nhé!”
Lúc này Gray và Natsu cũng đến phía sau Diệp Phong để đối mặt với bốn người kia... Bị bỏ qua từ nãy đến giờ khiến cả hai khá là khó chịu rồi.
Chứng kiến tình hình lúc này, Lucy vội vàng lên tiếng can ngăn:
“Đừng đánh nhau chứ... Chúng ta đến đây là để thành lập liên minh chứ không phải đánh nhau nha!”
“Kình kình!”
Đúng lúc này, vài âm thanh vang vọng từ phía cánh cửa khiến tất cả mọi người đều chú ý. Vừa nhìn thấy những người đang đi vào, không ai trong này là không ngạc nhiên:
“Lyon?”
“Cô gái đó là....Shelly?”
“Không ngờ Lamia Scale gửi ông tới đây... Rockiron Jura!”
Đúng vậy, là ba người có mối quan hệ nhất định với thành viên của Fairy Tail, Lyon, đồng môn của Gray. Shelly, từng là kẻ thù, và Jura – ông có mối quan hệ gì đó với Diệp Phong.
Cũng chứng kiến Diệp Phong, Jura gật đầu với hắn và nói:
“Diệp Phong-dono, rất vui được gặp ông!”
“Chào... Ta cũng không ngờ ông sẽ đến đây!”
“Rockiron Jura..... Một trong Thập Thánh Đại Pháp Sư..... Thành viên ưu tú nhất của Lamia Scale!”
Nghe thấy lời giới thiệu do Erza nói ra, Lucy chợt nhìn về Diệp Phong bằng ánh mắt lo ngại:
“Này Diệp Phong..... Đừng bảo với ta là cậu cũng có ân oán với người ta nhé!”
Không đợi Diệp Phong trả lời, Jura đã lên tiếng phản bác:
“Cô gái.... Là Lucy-san đúng không.... Đừng hiểu lầm, đúng là chúng ta quen nhau, nhưng không phải xích mích, Diệp Phong là người có ơn với ta đấy!”
“Phù... May thật!”
Giải thích xong quan hệ của mình và Diệp Phong, Jura chợt nặn ra bộ mặt nghiêm túc rồi trách cứ mọi người ở đây:
“Lần này chúng ta được tập trung là để tiêu diệt Oracion Seis... Không phải để đánh nhau, ta không hy vọng sẽ có xung đột nội bộ vào lúc này!”
Dừng một chút, ông liền nhận ra một điều:
“Người của Caitshelter vẫn chưa đến ư?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...