Tổng Hợp Fanfic Triển Chiêu - Kim Kiền

Mới coi xong phim Cẩm Y Chi Hạ, không hiểu sao thấy Lục Dịch với Kim Hạ giống hình tượng Triển Chiêu với Kim Kiền trong tưởng tượng của Yun ghê, làm Yun nhớ Triển Kim phải lôi lại đọc fic cho đỡ nhớ thì phát hiện mình đăng thiếu mất hai fic nhỏ, cái này Yun đã đăng trên Wordpress rồi nhưng vẫn thích để nó lên Wattpat hơn vì không cần mạng cũng đọc được, có lẽ chục năm sau lật lại kỷ niệm xưa Yun lại nhớ tới một thời thanh xuân dữ dội có Triển Kim cũng nên, yêu mọi người nhiều, giờ Yun nhớn rồi, hết chẻ châu rồi nhoa ~ ^^




------------------------------------------------------------

Vài bí mật nho nhỏ của Kim Kiền – Triển Chiêu

Edit: Yunchan

Kim Kiền

1 – Kỳ thật thời hiện đại lúc còn làm học sinh Kim Kiền từng nhận được thư tình.

2 – Tiếc là sau đó nhận ra người đưa thư tình là con gái.

3 – Sở dĩ Kim Kiền ngốc nghếch có thể làm bạn thân của Ba Liêu thiên tài, là bởi vì khi đi mua sắm bác sĩ ba bằng có thể tận dụng Kim Kiền làm công cụ chém giá.

4 – Khi đi ngủ 80% là sẽ mơ thấy tiền.

5 – 20% còn lại chính là mơ thấy đồ ăn.

6 – Kim Kiền không nhớ rõ mình đã ở Bắc Tống được mấy năm.

7 – Kim Kiền có khi cảm thấy mẫu người mà Triển Chiêu thích không giống với Bạch Thử.

8 – Đối với cảm giác này, Kim Kiền có khuynh hướng nghĩ rằng mình bị ảo giác.

9 – Ở cạnh Triển Chiêu mỗi ngày, Kim Kiền tự cảm thấy sức chống cự với mỹ nam của mình nâng cao rõ rệt.

10 – Tiếc một nỗi đối với sắc đẹp của Triển Chiêu, Kim Kiền vẫn chẳng chống cự được bao nhiêu.

11 – Về khoản này, Kim Kiền cho rằng do mỹ miêu kế của Triển Chiêu không ngừng nâng cấp phiên bản mới.

12 – Kim Kiền từng quên giới tính thật của mình.


13 – Kim Kiền cảm thấy sau khi thân phận nữ nhi của mình bại lộ trước mặt Triển Chiêu, thì nội tiết tố của vị Triển đại nhân này thường tăng vọt theo cấp số nhân.

14 – Kim Kiền cho là sự kiện hoang đường nhất mà bản thân từng xử lí chính là vụ án Công Tôn tiên sinh bị bắt cóc.

15 – Hàng năm đều có đủ loại người muôn hình muôn vẻ đến Khai Phong phủ, hơn nữa còn tự nhận là đồng hương của Kim Kiền.

16 – Mỗi lần đồng hương giá lâm, Kim Kiền sẽ lại đắm chìm trong siêu lãnh khí của Tiểu Miêu đại nhân.

17 – Sau đó những đồng hương này đều mất tích một cách kỳ lạ, Kim Kiền cũng không hiểu được nguyên do...

18 – Trong nhận thức của Kim Kiền, Triển Tiểu Miêu chẳng khác nào cái bao tiền to.

19 – Chỉ khi truy điệu cho Băng Cơ Kim Kiền mới bất chấp "Xài" tiền không tiếc.

* * *

Triển Chiêu.

1 – Trước khi gặp được Kim Kiền, Triển Chiêu từng nghĩ đến hình tượng thê tử tương lai của mình.

2 – Nhưng khi Kim Kiền xuất hiện hình tượng này đã hoàn toàn sụp đổ.

3 – Lúc chưa biết giới tính thật của Kim Kiền, Triển Chiêu đã vô số lần mơ thấy Kim Kiền là nữ nhân.

4 – Sau khi tỉnh Triển Chiêu lại vô cùng sầu não.

5 – Triển Chiêu cho rằng việc sai lầm nhất cũng là đúng đắn nhất trong đời mình chính là đi ngang qua đỉnh núi Sái Châu.

6 – Đôi khi Triển Chiêu cảm thấy, hai vị sư phụ của Kim Kiền giống như... nhạc phụ nhạc mẫu của mình.

7 – Tình địch của Triển Chiêu rất nhiều, hơn nữa còn không phân chủng loại, nam nữ có đủ.

8 – Triển Chiêu không thích đồng hương của Kim Kiền, ai cũng có tiềm chất tình địch.

9 – Triển Chiêu tự nhận bản thân thực ích kỷ, hắn cực kỳ hy vọng Kim Kiền ở lại bên cạnh mình mãi mãi.


10 – Bởi vì vấn đề ký túc xá của Kim Kiền, nên người mà Triển đại nhân đố kỵ nhất Khai Phong chính là... Trịnh Tiểu Liễu.

11 – Triển Chiêu cho rằng việc mình dạy võ công cho Kim Kiền là để nàng học cách phòng thân đảm bảo an toàn.

12 – Tuy con chuột bạch kia luôn chỉ trích hắn lợi dụng việc dạy võ công để mưu cầu tư lợi.

13 – Mục tiêu cả đời của Triển Chiêu chính là trợ giúp Bao đại nhân vì dân làm chủ, một thước thanh phong bảo hộ thanh thiên.

14 – Nếu Kim Kiền và mục tiêu cả đời của Triển Chiêu xảy ra xung đột, Triển Chiêu sẽ xếp Kim Kiền ở vị trí thứ hai.

15 – Kỳ thật Triển Chiêu luôn xếp bản thân mình ở cuối cùng.

16 – Tuy nhiên vì mục tiêu cả đời của người xếp thứ hai (*), Triển Chiêu đã học được cách bảo vệ bản thân mình.

(*) Mục tiêu cả đời của Kim Kiền là kiếm tiền từ idol thành Biện Lương, nguồn phát sinh tài lộc vô cùng tận, vì vậy an nguy của Triển Chiêu là mục tiêu cả đời của Kim Kiền >^<

17 – Triển Chiêu vô cùng không quen nhìn các sản phẩm chữ "Chiêu" trên phố.

18 – Nhưng Triển Chiêu lại không dám tưởng tượng một ngày nào đó những sản phẩm này sẽ biến mất trên đường phố.

19 – Lý do bình thường Triển Chiêu không nói dối là để đến khi cần nói dối, tất cả mọi người sẽ tin.

20 – Triển Chiêu tự nhận bản lĩnh trợn mắt nối dối của mình đã tu luyện ngang hàng với võ công.

21 – Đáng tiếc không thể gạt được người nào đó.

22 – Triển Chiêu cho rằng việc quản lí bổng lộc hàng tháng của Kim Kiền là hành vi tất yếu.

23 – Trong án Thanh Long Châu, Triển Chiêu thật sự cho rằng bản thân sẽ bị chém đầu, hắn không hối hận, chỉ khó tránh khỏi tiếc nuối.

24 – Triển Chiêu vô cùng biết ơn Nhan Tra Tán đã chỉ cách "Dụ thỏ" cho mình.(Chiêu cà rốt dụ thỏ trong Phiến trung Phiến)

25 – Kỳ thật mỗi đêm Triển Chiêu đều tháo kiếm tuệ xuống, đặt ở nơi mà ngươi nào đó có thể dễ dàng lấy được.....


-----------------------------------------

Lễ tang của Kim Kiền

~~~~~~~~~~~~~~~

Thời gian: Ngày nào đó tháng nào đó năm nào đó (Sau đại hôn Triển Kim)......

Địa điểm: Tại lễ tang của Kim Kiền.

Nguyên nhân chết: Phối dược cẩu thả, độc chết chính mình. [Y tiên, Độc thánh không hẹn mà cùng: Đừng nói đây là đồ đệ ta!]

Nhân vật: Kim Kiền trong quan tài, Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường, Nhất Chi Mai, Phạm Dung Hoa, Công Tôn Tiên Sinh, Bao đại nhân, Tiểu Dật, Tứ đại giáo úy, chúng bộ khoái nha dịch Khai Phong Phủ, Y tiên, Độc thánh, dân chúng và vân vân. . . . . .

Cảnh tượng: Đau thương, thê lương....

Lời dẫn chuyện: Giờ lành đến......Mở màn.

Người chủ trì lễ tang, Mặc Tâm: "Kính thưa thầy cô và các bạn! Chúc mọi người buổi tối tốt lành! Ta là Âu Dương Mặc Tâm người chủ trì buổi lễ, thật sự là người gặp việc vui tinh thần sảng khoái! Dưới sự ủng hộ rộng khắp và đợi chờ nhiệt liệt của mọi người, trường chúng ta rốt cuộc phấn khởi nghênh đón lễ hội văn hóa nghệ thuật vườn trường mỗi năm một lần.....Ờ ờ.....Thật có lỗi có lỗi, hình như ta lấy nhầm bản diễn thuyết.....Các ngươi chờ một chút (Rướn cổ ra ngoài hét to) Chu bí thư! Lấy bao công văn đến đây giúp ta!"

Lời dẫn chuyện: Mời mọi người tạm thời nhìn xuống khán đài.......

Triển Chiêu toàn thân áo tang, mắt sáng chứa băng, mày kiếm ngưng sát, Cự Khuyết trong tay dù chưa ra khỏi vỏ, sát khí cũng đã bắn ra bốn phía.

Nhất Chi Mai vừa nhắc nhở Triển Chiêu phải bình tĩnh, vừa dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn chòng chọc người chủ trì, thầm hạ quyết tâm phải trộm sạch đồ đạc của nả trong nhà người chủ trì. (Lời dẫn chuyện: Độc ác quá đi?!)

Bạch Ngọc Đường nheo mắt chuột lại, tức giận xung thiên.

Công Tôn tiên sinh sắc mặt vốn buồn bả, hai mắt đau khổ, thân hình không xong, cước bộ hư không, nghe thấy lời ấy nhất thời không vui.
Mặt của Bao đại nhân đã đen càng đen.

Y tiên, Độc thánh hận không thể rắc ra hết độc, một phen độc chết tên chủ trì không chuyên nghiệp kia!

Còn chúng nha dịch bộ khoái Khai Phong phủ lúc này liều mạng lôi kéo Phạm Dung Hoa đang phẫn nộ, sợ hắn nhất thời xúc động đập chết người chủ trì khiến cho lễ tang không thể tiến hành, trăm miệng một lời nói: "Kích động là Mặc Tâm, kích động là Mặc Tâm!" (Lời dẫn chuyện: Ý bọn họ là "Xúc động là ma quỷ.....")

Tiểu Dật kinh ngạc nhìn vào Kim Kiền trong quan tài, dường như nhìn thấy khóe miệng Kim Kiền có chút co rúm khó hiểu.....

Dân chúng vẻ mặt mờ mịt nghĩ thầm: "Đây rốt cuộc là lễ tang hay là làm trò vậy!"

Lời dẫn chuyện: Khụ khụ....Qua trang này đi, lễ tang chính thức bắt đầu!
Mặc Tâm người chủ trì: "Kim hộ vệ khi còn sống.....Người chết không thể sống lại, mọi người xin nén bi thương! Bây giờ bắt đầu phúng viếng người chết!"


Đầu tiên là Bạch thử: "Tiểu Kim Tử, sao muội cứ như vậy đã chết? Hóa đơn Hãm Không đảo: phí bồi thường tổn thương khứu giác, phí tổn thất tinh thần, phí sửa chữa ô nhiễm không khí......Muội còn chưa bồi thường cho ta!!!"

Phạm Dung Hoa: "Ta đã dặn muội bao nhiêu lần làm việc phải cẩn thận, muội xem, không cẩn thận một cái liền tự giết mình rồi...."
Bao đại nhân: "Kim Kiền, ngươi còn chưa có người nối dõi! Sao nhanh như vậy đã chết?"


Công Tôn tiên sinh: "Kim hộ vệ, ngươi đi rồi, nguồn lợi kinh tế của Khai phong phủ phải làm sao bây giờ?"

Tứ đại kim cương: "Về sau muốn cùng Triển đại nhân ăn chung bữa cơm đoàn viên sẽ rất khó khăn....."

Một tiểu thương nào đó: "Kim hộ vệ, ngươi đi rồi còn ai mặc cả với chúng ta đây!"

Nhất Chi Mai: "Ta chỉ là thường dân, không có tiền mua giấy tiền vàng bạc."

Y tiên, Độc thánh: "Chế dược mà cũng có thể giết chết chính mình, đừng nói ngươi là đệ tử quan môn của Y tiên [Độc thánh] ta!!"

Mặc Tâm người chủ trì: "Phúng viếng xong, người đâu, khiêng hòm."

[Độc giả: Còn Tiểu Miêu đâu!]

Mặc Tâm: Từ lúc Tiểu Kim bắt đầu chết đến khi bỏ vào quan tài hắn đều ôm Tiểu Kim không chịu buông ra.....]

Mấy người đi đến gần quan tài, chuẩn bị khiêng đi.

Nhưng mấy người này chưa đến gần quan tài ba thước, liền phát hiện một trận kình phong xẹt qua trước mắt, chỉ thấy một vỏ kiếm đen thẫm trống rỗng vắt ngang trước mắt, ngăn cách con đường phía trước.

Triển Chiêu toàn thân áo tang, mắt lạnh rét căm, mày kiếm ngưng sát, trong tay là thanh Cự Khuyết sáng lóe hàn quang, sát khí như bão.

"Có Triển mỗ ở đây, đừng hòng tiến lên nửa bước!"

Kim Kiền trong quan tài bị hàn khí bắn phá, hai mắt yếu ớt mở ra: "Gấp cái gì mà gấp, ta còn chưa chết đâu!"

"Xác chết vùng dậy......."

Kim Kiền còn chưa kịp phản ứng đã bị ôm ghì lấy, ngay cả thở cũng không nổi: "Mưu sátttt......"

Không cần đoán cũng biết là ai ôm nàng!

Y tiên, Độc thánh: "Thật không hổ là đồ đệ quan môn của Y tiên [Độc thánh] ta, ngay cả thuốc giả chết cũng làm tốt như vậy!" '[Đổ mồ hôi, vậy vừa rồi là ai không thèm nhận đồ đệ?]

~ Énd Ènd ~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận