Truyện : EM PHẢI THẾ
Tác giả : 朕今天已阅
Thể loại: Sở hữu X Rối loạn cảm xúc.
Truyện được dịch viết lại bởi: Băng Tan
Truyện được dịch hoàn toàn phi lợi nhuận. Khuyến khích ủng hộ tác giả trên weibo.
Không logic theo dòng thời gian Sam YU, rất ooc
--------------------- -------------------
"Em nói gì?"
Bàn tay đặt ở phía sau vô thức siết chặt, những cành bông hồng còn chưa được cắt tỉa, từng gai nhọn xuyên qua lớp giấy gói mỏng, cắm vào ngón tay và lòng bàn tay, nhưng Tử Hoành dường như không cảm thấy đau, các ngón tay lại càng thêm siết chặt.
Bó hoa.
Bó hoa vẫn chưa được tặng cho người anh yêu.
"Tôi đã nói hết mọi thứ nên nói, Đừng đến đây nữa. "
Cánh cửa đóng sầm lại.
Đèn trên hành lang tắt ngấm, sau một thời gian dài không có động tĩnh, Tử Hoành cũng không biết mình đã đứng đây bao lâu trước khi nhấc chân định rời đi. Khi đi ngang qua thùng rác bằng thang máy. Bó hoa hồng được anh lựa chọn cẩn thận bị ném vào thùng rác. Trên tờ giấy gói màu cà phê nhạt có những chấm do vết máu để lại, anh đưa tay ra xem, ấn vào vết thương bị đâm thủng trên ngón tay, từng giọt máu đỏ tươi rơi xuống đấy, rồi bất cẩn để lại nổi đau không thể xóa nhòa.
Trở lại xe nhìn đồng hồ cũng đã chín giờ, gần mười hai giờ chưa ăn cơm, thậm chí còn không có cảm giác đói, Tử Hoành không có bật đèn dựa thân người vào ghế lái. Anh ấy và Vũ Đằng gặp nhau vào tháng 7 năm ngoái, và cùng nhau tham gia một bộ phim truyền hình BL với tư cách là hai nhân vật nam chính, nhận được phản hồi rất lớn. Từ thử giọng, quay phim, kết thúc cho đến những lần quảng cáo tuyên truyền về bộ phim, trãi nghiệm khoảng thời gian dài tận mười tháng.
Trong mười tháng này, Tử Hoành không thể biết được chính xác bản thân anh khi nào đã yêu em ấy.
Có thể đó lúc quay cảnh đầu tiên của Châu Thư Dật với Cao Sĩ Đức ở Chợ đêm Thạch Lâm.
Có lẽ là lúc Vũ Đằng tận tay đút cho anh con tôm đã lột sạch vỏ vào ngày phát sóng trực tiếp.
Rõ ràng là đã gần mười năm kể từ khi anh ra mắt, dù bản thân đã từng nhận biết bao nhiêu kịch bản lớn nhỏ.
Anh đều sẽ dễ dàng thoát khỏi một mối quan hệ càng sớm càng tốt.
Tuy nhiên, anh lại không ngờ chính mình lại gặp rắc rối với Vũ Đằng.
Vốn dĩ anh muốn giết chết những cảm giác xa lạ đã sinh ra, nhưng từ từ trong quá trình tiếp xúc, trong sự thân thiết và ánh mắt không có vẻ gì là giả tạo của Vũ Đằng, tình yêu trong anh đã thực sự lớn lên giống như cành cây con non nớt, càng ngày càng phát triển thành những tán cây cao. Kết quả là ngay sau khi thời kỳ kinh doanh kết thúc, Vũ Đằng dường như đã thay đổi rất lạ, trở nên kín đáo, xa lánh và thờ ơ.
Những ngày cùng quan tâm cả hai dành cho nhau, ngay lập tức em ấy bảo rằng tất cả những gì xảy ra đều là giả tạo.
"Tử Hoành, tất cả trước máy quay đều là diễn, anh đừng coi trọng mọi thứ như vậy?"
Lời nói của người anh yêu lại vang lên bên tai anh.
"Từ năm mười hai tuổi, tôi đã học cách bắt chước cảm xúc của mọi người. Ở đây, hoặc từ những người xung quanh tôi, tôi bắt chước những biểu cảm hạnh phúc, tức giận, buồn bã và vui vẻ của họ, bắt chước mọi biểu hiện tinh tế của họ trong mọi thứ, vì vậy dù là giám đốc hay anh cũng đều vậy, anh có cảm thấy rằng tôi rất có tài không?"
Em ấy nói với một giọng điệu ngây thơ và tàn nhẫn.
"Thực sự, tôi chẳng có cảm giác gì cả. Cái ngày mẹ tôi bỏ rơi tôi. Tôi đã không rơi một giọt nước mắt nào, và cũng không cảm thấy sợ hãi chút nào sau khi vào trại trẻ mồ côi. Trưởng khoa nói phải lấy lòng các cô chú đó thì mới được nhận. Và rồi tôi đành ngoan ngoãn làm theo, nhưng cuối cũng vẫn không có ai muốn nhận nuôi tôi. Vì họ nói rằng tôi bị rối loạn cảm xúc, không thể chữa khỏi. Anh hiểu không? Mọi thứ kết thúc khi thời kỳ kinh doanh kết thúc, vì vậy tôi chưa bao giờ yêu anh. Tất cả chỉ là diễn, tất cả đều là giả."
Một chiếc ô tô mới chạy vào ga ra, ánh sáng chói lọi xuyên vào mắt Tử Hoành, anh không nhịn được giơ tay chặn lại.Sau đó, anh ta nhíu chặt chân mày, cố gắng thắt dây an toàn. Lái xe rời đi
Anh không tin điều đó.
Trong mười tháng, những gì đã trãi qua tất cả những cảm xúc anh nhận được, không phải là giả chắc chắn, anh phải làm điều gì đó, cho dù có điên rồ đi chăng nữa, cũng phải để em nhận ra tình yêu vẫn tồn tại trong bản thân mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...