Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần


CHƯƠNG 293
Đường Hoài An không do dự bấm gọi cho Triều Thế Minh, nhưng mà gọi lần thứ nhất lại không có ai nghe máy, thế là cô lại gọi lần thứ hai.

Mà lúc này, Triều Thế Minh đang phê duyệt văn kiện.

Lúc điện thoại vang lên lần thứ nhất thì anh ta đã chú ý đến rồi, nhưng mà không biết tại sao lúc nhìn thấy cái tên hiển thị trên màn hình, trong lòng anh ta sinh ra một loại cảm giác lo lắng.

Anh ta không biết tại sao Đường Hoài An ở đầu dây bên kia lại gọi điện thoại cho mình, không biết mình sẽ phải trả lời như thế nào với câu hỏi gì.

Dù sao… dựa vào câu nói ngày hôm qua của Mạc Tư Quân, không giống như là anh không phát hiện ra cái gì, Triều Thế Minh không biết là sau khi anh đưa Đường Hoài An đi thì có nói gì với cô không, cho nên anh ta không dám chắc chắn.

Nhưng mà lúc Đường Hoài An gọi cuộc điện thoại thứ hai, Triều Thế Minh do dự một chút, cuối cùng vẫn nhấn nghe.

Nếu như thật sự có chuyện, sớm muộn gì cũng sẽ đến.

“Xin chào cô Đường?”

Giọng nói của Triều Thế Minh trong điện thoại vẫn rất bình tĩnh, giống như là chưa từng xảy ra chuyện gì, Đường Hoài An trả lời lại: “Triều tổng?”
“Có chuyện gì không?”
“Tối nay, chúng ta có thể gặp nhau không? Tôi có một vài chuyện muốn hỏi anh.


Trái tim của Triều Thế Minh kéo cao, nhưng mà vẫn duy trì vẻ bình tĩnh khi đối diện với Đường Hoài An như lúc trước.

“Không thành vấn đề, công ty của tôi có một vài chuyện cần phải xử lý, có lẽ là muộn một chút mới có thể rời khỏi công ty, tám giờ có được không?”
Đường Hoài An nhẹ gật đầu với điện thoại: “Không sao, vậy đến lúc đó gặp nhau.


“Được.


Sau khi nói xong, hai người liền cúp điện thoại.


Nhưng mà trong lòng Đường Hoài An biết rõ, gặp mặt Triều Thế Minh hỏi một vài điều cần thiết, chỉ là đề phòng nếu như mình bỏ sót cái gì đó.

Hơn nữa, bây giờ cô và Triều Thế Minh là mối quan hệ hợp tác, chắc hẳn Triều Thế Minh sẽ không giấu giếm cô cái gì.

Nhưng mà trước lúc đó, chuyện cần thiết nhất mà cô nhất định phải làm đó chính là phải đi tìm Hứa Cát Anh một chuyến, trực giác nói cho cô biết tối ngày hôm qua buổi tiệc hợp tác đó rõ ràng là có vấn đề, cái anh Nghiêm Khôn bàn chuyện hợp tác với cô trông như có bộ dạng hào hoa phong nhã, nhưng mà Đường Hoài An cứ luôn cảm thấy trong ánh mắt của anh ta lộ ra một tia gian xảo, khiến cho người ta cảm thấy kỳ lạ.

Nhưng mà tối ngày hôm qua, trong một hoàn cảnh nghiêm túc như thế, tâm tư của cô căn bản không đặt ở việc thăm dò người khác.

Trong quá trình suy nghĩ những vấn đề này, xe của Đường Hoài An đã đậu ở bãi đỗ xe dưới tầng hầm tập đoàn Mạc thị.

Thang máy trực tiếp đi lên trên lầu hai mươi bốn, Đường Hoài An gõ cửa phòng làm việc của Hứa Cát Anh.

“Mời vào.


Hứa Cát Anh ngẩng đầu lên nhìn ra cửa.

“Là cô à, sao vậy, có chuyện gì không?” Hứa Cát Anh nhìn thấy là Đường Hoài An, cô ta bỏ dở công việc ở trong tay, thản nhiên dựa lưng ra ghế ngồi, biểu cảm vẫn ung dung như thế.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận