Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi


“Nghĩa là sao?” Tân Hoành ngước mắt lên nhìn anh ta, ngay sau đó lại lạnh lùng nói: “Cứ cho là như thế, nhưng chung quy lại anh vẫn chỉ là Thẩm Ngôn, là người của nhà họ Thẩm.
Chẳng lẽ anh chưa từng nghĩ đến anh đưa tôi đi thế này, nếu để Dịch Tân biết được thì nhà họ Thẩm sẽ phải gánh chịu tai họa thế nào à?”

Tân hoành vừa nói vừa khẽ cười: “Có biết nhà họ Phương ở thành phố H không? Trong nháy mắt mà từ thịnh vượng đi đến bờ vực sụp đổ, mặc dù sau đó Dịch Tân không đuổi cùng giết tận nhưng anh cho là địa vị trăm năm của nhà họ Phương còn có thể khôi phục lại như ban đầu à?”

“Có phải anh muốn khiến nhà họ Thẩm trở thành nhà họ Phương thứ hai không?” Từng câu từng chữ của Tân Hoành đều ẩn chứa sự chèn ép, nếu anh ta đã nhìn thấu được sự giả bộ của cô thì cô cũng không cần giả bộ nữa, bây giờ cứ nói thẳng với anh ta đi.



Bây giờ chính là như vậy, cô không còn cách nào khác, dù là uy hiếp hay dụ dỗ thì con đường nào đi được cô cũng phải thử xem thế nào.
Cô liên tục cẩn thận nhìn vào mắt Thẩm Ngôn, muốn nhìn xem rốt cuộc bây giờ anh ta quan tâm đến cái gì.


Nhưng kết quả đúng là khiến người ta thất vọng, lúc này dù Thẩm Ngôn nghe cô nhắc đến nhà họ Phương thì trong mặt vẫn không có một chút chấn động nào mà chỉ nhìn cô cười nhẹ nhàng, ấm áp.
Trong lòng Tân Hoành mơ hồ cảm thấy bất an, chẳng lẽ ngay cả gia sản lớn như vậy của nhà họ Thẩm mà anh ta cũng không để ý sao?

Mà trong lúc cô chăm chú quan sát Thẩm Ngôn, anh ta cũng đang nhìn cô, hơn nữa rất hiển nhiên cô còn kém xa anh ta ở khoản khống chế cảm xúc.

Thẩm Ngôn nhìn rõ cảm xúc trong mắt cô rồi cuối cùng mới không nhanh không chậm hỏi ngược lại: “Em cảm thấy sự chênh lệch giữa nhà họ Thẩm và nhà họ Cố có lớn không?”

Tân Hoành hơi sững sờ, trong lúc nhất thời cô không rõ Thẩm Ngôn nói thế là có ý gì, lại thấy sự trong trẻo và nghiêm túc trong mắt anh ta nhìn không giống như đang nói đùa nên chỉ có thể chỉnh đốn lại cảm xúc, mất tự nhiên hỏi lại: “Không phải anh đang nói đến nhà họ Cố của Cố Viễn Chi đấy chứ?”

Thẩm Ngôn người khẽ gật đầu: “Đúng, chính là nhà




.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui