Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi


Thậm chí Tân Hoành còn không thấy rõ, chỉ thấy trước mắt nhoáng lên một cái, sau đó môi cô đã bị người đàn ông kia hung hăng chiếm lấy một cách điên cuồng và mạnh mẽ.


Bởi vì sợ hãi mà hai mắt mở lớn, theo bản năng giơ nắm đấm lên cố sống cố chết đẩy Thẩm Ngôn ra.
Nhưng đôi mắt đỏ ngầu của Thẩm Ngôn vẫn nhìn cô chằm chằm, vừa lạnh lùng vừa giận dữ nhìn sự phẫn nộ và vùng vẫy của cô, đồng thời tay anh ta cũng tăng thêm sức lực.


Cơ thể Tân Hoành bị anh ta ôm chặt vào trong ngực, trong đôi mắt phiếm hồng của anh ta toàn là sự phẫn nộ và dục vọng chinh phục.

Trong khoảng cách gần như vậy có thể nhìn thấy anh ta như một con dã thú đang theo dõi cô chằm chằm, hoàn toàn không có ý định buông tha và quyết không buông tay.


Trong lòng Tân Hoành vừa giận vừa hoảng và sợ hãi, cô đã là vợ người ta nên lúc này hiểu ngay phản ứng của Thẩm Ngôn, cô giận vì Thẩm Ngôn dùng sức mạnh với cô mà càng sợ chính mình không thể ngăn cản được nên nhất thời đầu óc trở nên hoảng loạn, trống rỗng như thế sắp ngất đi.


Cô dùng sức đẩy người đàn ông đang giam cầm mình nhưng không được, muốn tránh thoát khỏi sự khống chế đó cũng không được.
Răng còn bị đầu lưỡi của người đó cạy mở, trong miệng toàn là hơi thở mà cô không hề quen thuộc, một mực xâm phạm làm càn trong miệng cô.



Tân Hoành cuống lên, hung hăng cắn mạnh xuống.
Trong khoảnh khắc, đầu lưỡi trong khoang miệng toàn là mùi máu, khoảng cách gần như thế, thậm chí Tân Hoành còn không biết đây là máu của mình hay là của




.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận