Có điều, bàn tay đó nhanh chóng bị ngăn lại.
Ánh mắt Dịch Tân nghiêm nghị, sắc mặt ngưng trọng nhìn ông ta, một tay anh đang kiềm chế cổ tay Tân Hạo.
Nhưng gần như cùng lúc đó, Tân Hạo nheo mắt, ánh mắt trở nên hung ác, một quả đấm khác mạnh mẽ hướng đến mặt Dịch Tân.
Vừa nhanh, vừa độc ác, vừa chuẩn xác.
“Cẩm thận.” Tân Hoành kinh sợ, kêu lên theo bản năng.
Tân Hoành biết, Tân Hạo là kiểu người thâm tàng bất lộ (giấu giếm khả năng), bình thường nhìn như một người tay trói gà không chặt, chỉ là một kẻ giàu có, nhưng thực tế ông ta xuất thân từ bộ đội đặc chủng, thân thủ của ông ta rất nhanh nhẹn.
Thậm chí đã giải ngũ nhiều năm nhưng phản ứng vẫn rất nhanh.
Mắt thấy Tân Hạo tấn công Dịch Tân, đồng tử Tân Hoành lập tức mở lớn.
Còn ánh mắt Dịch Tân vẫn lười biếng như cũ, chỉ có khóe môi là hơi nhướng lên tạo thành một độ cong đầy mỉa mai.
Đến tận khi nắm đấm của Tân Hạo sắp chạm đến mặt anh, đôi mắt đen của Dịch Tân hơi nhoáng lên, tay phải bỗng nhấc lên, dùng lực, chỉ nghe thấy một tiếng ‘bốp’ vang lên đã túm được quả đấm của Tân Hạo.
Tất cả lực đạo của Tân Hạo lập tức bị Dịch Tân chặn đứng dễ dàng.
Mặt Tân Hạo hiện lên sự kinh ngạc.
Ngay lúc đó, mắt Dịch Tân trở nên nguy hiểm, bàn tay dùng lực khiến cả thân thể Tân Hạo bị khống chế chuyển một cái phải quay lưng về phía Dịch tân, thoáng chốc đã biến thành thư thế bị khống chế.
Cuộc đọ
.