Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi


Lạc Tiểu Xuyên.

Không ngờ người bỗng dưng xuất hiện chắn trước xe cô lại là Lạc Tiểu Xuyên.

Tân Hoành không nghĩ Lạc Tiểu Xuyên sẽ đến tìm cô, trong lòng hơi kinh ngạc, đi tới trước mặt cô ấy, khẽ mỉm cười: “Tìm tôi?”

Tân Hoành xuống xe đi về phía Lạc Tiểu Xuyên, sắc mặt cô ấy có phần do dự, thậm chí mắt còn không dám nhìn thẳng cô, trốn trốn tránh tránh, muốn nói lại thôi.


Trong lòng Tân Hoành hơi giật mình.

Trời đất bỗng nghiêng ngả, một người bất ngờ xông lên nắm lấy tay Tân Hoành, có chút run rẩy: “Con à…”

Tân Hoành quay đầu, lúc này mới nhìn kỹ người phụ nữ bên cạnh Lạc Tiểu Xuyên, nếp nhăn trên mặt hiện rõ, màu da vàng vọt, nhìn tuổi tác thì có lẽ là mẹ Lạc Tiểu Xuyên.

Tân Hoành khẽ mỉm cười: “Bác là…”


Đối phương nghe thấy ý dò hỏi của Tân Hoành thì mắt sáng lên, như thể có chút kích động, nhìn Tân Hoành chăm chú: “Chúng ta đã từng gặp mặt, cháu còn nhớ không?”

Tân Hoành nhìn bà ta, cẩn thận suy nghĩ một chút.

Khuôn mặt người phụ nữ mong chờ nhìn cô, nụ cười trên mặt hết sức… kỳ quái.

Tân Hoành đột nhiên nghĩ ra: “Có phải là lần trước tại siêu


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui