Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi


“Dịch Tân, sao anh có thể nhẫn tâm như vậy?” Lời chất vấn nhưng giọng điệu lại không ngừng run rẩy.

Nghê Tranh tránh khỏi Yến Thanh, gấp gáp đi đến trước mặt Dịch Tân, oán hận rồi tuyệt vọng nhìn anh tìm kiếm đáp án.

“Anh biết rất rõ, người em thích là anh.
Anh cũng biết, bây giờ em thân bất do kỷ* đến mức nào.
Anh lại lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn mà đào một cái bẫy để cho em nhảy xuống.” Nghê Tranh vừa nói vừa lắc đầu không thể tin được, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ thê lương: “Dịch Tân, sao anh có thể độc ác như vậy? Rốt cuộc anh có lương tâm hay không?”

*Thân bất do kỷ: tình cảnh không có cách nào khác, bản thân không muốn nhưng không thể tự mình quyết định.



Đối mặt với lời chỉ trích này, Dịch Tân lại chỉ cười khẩy hỏi ngược lại: “Tại sao tôi lại có thể độc ác như vậy à?”

Ánh mắt anh nhìn Nghê Tranh chăm chú, sắc bén lại thông suốt.
Không giống như từ trước đến nay, tim cô ta lại không tự chủ được mà co lại.

Khóe môi Dịch Tân cong lên thành một nụ cười vô cùng đẹp mắt, giọng nói âm tà như từ dưới đất chui lên: “Nghê Tranh, cô cũng biết, con người tôi thích nhất là công bằng.”

Nghê Tranh nghe thế, ánh mắt vẫn đang nhìn anh không chớp mắt thoáng mở lớn, cả người lảo đảo.

“Vậy mà cô vẫn cảm thấy là tôi đổ oan cho cô?” Dịch Tân cười, đôi môi mỏng lạnh nhạt khẽ phun ra một chữ: “L."

Nghê Tranh nghe xong âm tiết cuối cùng thì đôi mắt càng ngày càng mở lớn.


Không thể tin được nhìn khuôn mặt đẹp như yêu nghiệt của Dịch Tân, lúc này nhìn anh lại càng giống như ma quỷ vô tình không có trái tim hơn.

Cô ta bất lực lắc đầu, đôi mắt vốn phong tình quyến rũ, lúc này chỉ còn toát lên sự sợ hãi: “Không, không phải em, em không phải L… Dịch Tân, anh phải tin em, thật sự không phải là em.”

“Không phải à?” Dịch Tân nhẹ nhàng hỏi ngược lại, khẽ kéo dài âm cuối.

“L là ai?” Yến Thanh ở một bên phát hiện phản ứng không bình thường của Nghê Tranh thì trong lòng ngạc nhiên, tiến lên một bước đứng cạnh cô ta, nhìn về phía Dịch Tân mà hỏi.

Dịch Tân chỉ cười rất thâm ý, lại nhìn Nghê Tranh: “Đúng vậy, Nghê Tranh, cô nói cho Yến Thanh biết, L là ai đi?”

Cả người Nghê Tranh run lẩy bẩy, lạnh người nhìn thoáng qua Dịch Tân, rồi nhìn về phía Yến Thanh, nhỏ giọng trả lời: “L… Em cũng


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui