Tại biệt thự....
Từ khi anh đi ,mặc dù cô rất mệt nhưng lại không ngủ được, cứ nằm lăn qua lăn lại, rồi một lúc sau ngóc đầu lên nhìn đồng hồ...20 giờ 30 phút rồi, bỗng điện thoại trên đầu giường vang lên, trên màn hình điện thoại hiện chữ Mẹ Yêu, cô mừng rỡ vội vàng nghe điện thoại:
Dạ con nghe!
Diệu Linh hả con? Dạo này con vẫn khỏe chứ?
Giọng nói của Hoàng phu nhân - Kiều Vi vang lên ở đầu dây bên kia!
Dạ con vẫn khỏe, bố và mẹ khỏe không ạ ?
Diệu Linh trả lời, sau đó đưa tay vỗ vỗ lên trán mình, có đời nào con lấy chồng xong quên bén đi bố mẹ mình không ? Chắc cô là người đầu tiên, nhưng nói quên cũng không đúng, vì trước kia, lúc mới kết hôn, anh luôn đối xử lạnh nhạt với cô, nên cô không muốn gọi điện về cho gia đình, sợ họ biết cô đang cô đơn và khổ sở, nhưng giờ khác rồi, cô và anh đang sống rất hạnh phúc nhưng do có quá nhiều chuyện nên cô không nhớ tới!
Bố mẹ vẫn khỏe, bà bên này hay nhắc con, bà nhớ con lắm !
Con cũng nhớ bà, nhưng công chuyện hơi nhiều nên con không thể bay sang đó thăm bà được.
Cô đáp lại bằng giọng buồn thiu, cô rất nhớ bà, nhưng bây giờ bà lại đang sống ở I-ta-li-a, cô không thể đi qua đó được.
Bà hiểu mà, à còn chồng con đâu rồi?
Anh ấy mới ra ngoài ạ!
Được, thật ra thì chúng ta không muốn ép con, chỉ vì di nguyện của ông con mà làm theo, con không trách chúng ta chứ?
Không đâu mẹ, con không trách mọi người!
Làm sao cô có thể trách mọi người được chứ, nhờ mọi người mà cô mới có cuộc sống hạnh phúc hiện tại mà!
Con không cần quá lo lắng, sau 1 hoặc 2 năm chúng con có thể ly hôn!
Kiều Vi nghe con gái mình nói vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
Không mẹ à..Hiện tại con rất hạnh phúc!
Thật sự ?
Bà nghi ngờ hỏi lại, hai người không quen biết, không yêu nhau lại bị hai bên gia đình sắp đặt làm đám cưới vậy mà cũng hạnh phúc sao? Bà là người đã từng trải qua, cuộc sống của bà cũng bị hai bên gia đình sắp đặt, hoàn toàn không lấy đến một tia hạnh phúc.
Thực sự
Cô đầu bên này gật đầu và trả lời khẳng định, cô thật sự hạnh phúc!
Vậy được, thôi con ngủ đi, ta điện hỏi thăm vậy thôi!
Vâng! Mẹ ngủ ngon !
Sao đó cô nghe đầu dây bên kia tiếng Tút..tút.., nó cho cô biết mẹ đã tắt máy, chán nản đặt điện thoại về lại chỗ cũ sau đó nằm xuống sau đó nhắm mắt lại.
_____________________
Khu ngoại ô phía Tây thành phố.....
Anh và Thái Huy dẫn đầu, bước đi cả hai vô cùng ngạo mạn .
" Ôi....được gặp hai người đứng đầu Hắc Quỷ, tôi đây thật có phúc!"
Một tên đầu đỏ lên tiếng, kẻ ngu mới không nhận ra bên trong tòan lời khinh bỉ.
Thái Huy nhíu mày, bước lên phía trước nhưng bị anh ngăn cản, ám chỉ đừng manh động, thấy thế Thái Huy chỉ nói:
" Một kẻ làm tay sai mà vẫn mạnh miệng được? Không sợ buổn thiếu gia đây đánh gãy răng chó của ngươi sao?"
Nghe thế, từ đâu bước ra một tên mặt mày dữ tợn, bên khoé mắt còn có một vết sẹo, nhếch miệng nói:
" Đừng nóng thế chứ, người anh em!"
" Đừng dài dòng, vào vấn đề chính!"
Anh nãy giờ nhẫn nhịn cũng đã lên tiếng, đáy mắt thể hiện rõ sự không kiên nhẫn.
Tên kia nghe anh nói, nở nụ cười rồi đi lại phía trước, đặt tay lên vai anh ( chú này k muốn sống):
"Chúng ta còn nhiều thời gian, vội...."
Chưa kịp nói hết câu, tên kia đã bị anh nắm tay bẻ ngược lại , một tiếng 'rắc' vang lên, tên đó đau hớn hét lên, cả người nghiêng theo hướng tay, trên mặt đầy mồ hôi:
".
Tao đã nói với mày, đừng dài dòng ."
Nói rồi anh thả tay tên kia ra, nhân lúc đó cậu ta co chân lên chạy về phía đồng đội.
" Bốp...bốp..."
Tiếng vỗ tay vang lên, kèm theo đó là sự xuất hiện của kẻ đứng đầu bang Cẩu Huyết - Cẩu Lang:
" Hay cho Trương Bang chủ, chưa có mặt của tại hạ mà đã ra tay đánh người của tại hạ sao?"
Đại Phong nghe Cẩu Lang nói, nét mặt cũng không thay đổi, cùng lắm là hai bên mép cong lên:
"Tao đã nói...đừng nhiều lời, tao không có thời gian.!
"Haha..vậy tại hạ đây chiều, anh em, xông lên!"
Sau tiếng hô xông lên, hàng loạt đồng bọn của chúng chạy nhanh về hướng anh và Thái Huy đứng, hai người thấy vậy chỉ nháy mắt với nhau rồi cùng đi lên, đám người của Bang Hắc Quỷ ngay lập tức giao chiến, bọn người của bang Cẩu Lang khá đông, hơn thế chúng còn cầm vũ khí.
Đang lúc anh và Cẩu Lang đánh nhau, anh không nhanh không chậm , mặt không chút biểu cảm lên tiếng:
" Quả nhiên Cẩu thiếu gia chuẩn bị chu đáo."
" Đương nhiên rồi, Trương thiếu gia đến, tôi làm sao có thể lơ là !
Cảnh tượng xung quanh giờ đây trở nên hỗn lọan, kẻ nằm dưới đất thoi thóp giữa vũng máu, kẻ đánh người chém, nếu so về thực lực thì người của Hắc Quỷ co hơn Cẩu Huyết rất nhiều, nhưng do chúng quá đông, còn chuẩn bị vũ khí kĩ cang, lần này ắt khó có thể vượt qua, nhưng đó chỉ là ắt thôi chứ chưa phải là chắc chắn.
Chỗ anh và Cẩu Lang, Đại Phong vẫn ung dung đánh, đột nhiên có một tên đâm lén anh từ phía sau, anh không kịp trở mình, dự định sẵn mình sẽ bị đâm nhưng lâu sau không thấy, may mắn là có một người đeo mặt nạ bạc từ đâu xuất hiện, đạp cây dao ra sau đó đưa chân đạp mạnh vào bụng tên đó, tên đó đau đớn nằm dưới đất rên rỉ, anh đưa mắt nhìn người vừa rồi, không phải trong bang anh, vậy cậu ta là ai? Thấy anh lơ là mình, Cẩu huyết xông vào tấn công anh, anh rất nhanh tránh né, lại tiếp tục quay sang cậu ta giao chiến.
Đột nhiên ở đâu một tên bị giết ngã trúng phía sau Cẩu Lang, cậu ta giật mình, nhân lúc cậu ta không phòng bị, anh đã đưa dao đâm ngay vào bụng Cẩu Lang.
Cậu ta bị tấn công bất ngờ, cúi gập người lại ngăn không cho máu chảy ra, ánh mắt thù hận nhìn Đại Phong, sau đó hô to :
"Rút lui!"
Rồi bỏ chạy về phía những chiếc xe của chúng.
Bên này, Thái Huy đang hăng say đánh đấm những tên khác, cảm giác thật sảng khoái, bọn đàn em nghe Cẩu Lang hô lên cũng liền bỏ chạy, bây giờ chỉ còn lại Hắc Quỷ ở đó.
" Cậu là ai?"
Anh nheo mắt nhìn người vừa cứu mình, rất lạ, anh chưa gặp bao giờ cả.
" Tại hạ Quách Vĩ Thanh!"
"Vĩ Thanh, sao nghe tên lạ hoắc !"
Thái Huy đưa tay xoa cằm, nghiềm ngẫm về cái tên vừa rồi.
" Vĩ Thanh, không phải cậu đi nước ngoài rồi sao?"
Anh ngạc nhiên lên tiếng, cái tên miệng mồm thối tha này sao lại ở đây??
"Hai người biết nhau sao?"
Thái Huy ở một bên không hiểu gì liền quay sang hỏi anh.
" Đúng vậy!"
Đại Phong lãnh đạm đáp
" Tôi muốn vào bang, được không ?"
Vĩ Thanh một bên lên tiếng
" Thích sao tùy!"
Đại Phong đáp xong đi lại chiếc xe của mình, leo lên rồi nhấn ra phóng đi để lại làn khói và hai người Thái Huy và Vĩ Thanh.
" Hú, có thêm người anh em mới rồi, tôi là Thái Huy, Nhị ca ...còn cậu là Tam ca được không?"
" Không thành vấn đề!"
Vĩ Thanh bật cười, Thái Huy thấy thế cũng cười theo, cả hai quàng vai nhau cùng đi về, xem ra mới lần đầu gặp mà tình cảm đã tăng không ít.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...