Đột nhiên có giọng nói ngạc nhiên thốt lên:
- Lau?
- Ồ, chị Elise. Khoan. Sao chị cũng ở đó?
Vân Tú cái miệng nhỏ há lớn. Cô nhìn sang thấy Dương Tuấn Vũ đang nhếch mép cười tức là không phải cô nghe nhầm rồi.
Mọi người cũng ngớ ra, Dương Tuấn Vũ chậc chậc:
- Thì ra tên nhóc cậu chính là tên Mystic của nhóm The Night. Tôi đã có lúc nghi ngờ cậu rồi, từ miêu tả của họ cùng cuộc bàn bạc hôm nay, tôi đã đoán ra phần nào. Giờ thì tốt rồi, mọi chuyện đã rõ ràng. Cậu dám lừa tôi hả?
- Ấy. Ông chủ. Bình tĩnh. Đúng là tôi thuộc nhóm The Night trước, nhưng trong hợp đồng cũng không nói không chấp nhận chuyện đã nằm trong nhóm khác thì không được tham gia đúng không? Chưa kể tôi chỉ phàn nàn một chút thôi chứ cũng không hề tiết lộ thông tin nào của căn cứ đâu. Boss phải tin tôi.
Nghe tên nhóc này luống cuống giải thích, Dương Tuấn Vũ nhấp một ngụm rượu, gõ gõ tay lên bàn, hắn thoáng nghĩ ngợi rồi nói:
- Bây giờ tôi cho cậu hai lựa chọn: Một là ở lại căn cứ làm việc cho tôi, cắt đứt mọi liên lạc với họ, lúc đấy, cậu muốn nghiên cứu cái gì tôi cũng cho phép. Thứ hai cậu xách đồ cuốn xéo ngay lập tức.
Katherine tức giận định nói gì đó nhưng Flora cười lắc đầu. Mọi người cũng đã hiểu ra đây là cái chuyện gì.
Không ngờ một thành viên trong nhóm họ làm việc cho chính hai người bạn mới này, đã thế mọi người còn có ý định đến căn cứ của người ta “nhổ” cả những thiết bị quan trọng đi. Giờ thì hay rồi, hóa ra bọn họ đang bàn bạc kế hoạch trộm cắp trước mặt chủ nhà. Đúng là xấu hổ không có chỗ nào để trốn mà.
Katherine vẫn định nói gì đó nhưng Vân Tú giữ tay cô lại, lắc lắc đầu, cô cũng không biết Dương Tuấn Vũ làm vậy có đúng hay không nhưng cô vẫn lựa chọn tin tưởng vào quyết định của hắn.
Đầu dây bên kia chìm vào im lặng. Mọi người bên này cũng im lặng muốn nghe sự lựa chọn của hắn, ai cũng không muốn mất một thành viên. The Night sẽ thành The Eight nghe quá chuối, còn
Dương Tuấn Vũ lại mất đi một cánh tay đắc lực, thậm chí nói hắn là đôi mắt của tổ chức cũng không quá.
Lau hỏi:
- Thật sự chỉ có hai lựa chọn?
- Đúng thế. Cậu có câu trả lời cho mình rồi chứ?
- Tôi. Tôi sẽ ra đi.
- Ồ. Vậy xin lỗi tôi không tiễn. Cậu có thể nhận phần tiền của mình. Nhưng nhớ những lời cam kết, mọi việc của căn cứ cậu không được tiết lộ ra ngoài, nếu không dù cậu có ở trong một tập thể hùng mạnh cũng không thoát khỏi đôi tay của tôi đâu.
- Tôi biết và cũng sẽ không làm vậy. Con người tôi cũng có nguyên tắc.
- Tốt lắm. Chào.
- Khoan đã. Mystic, em cứ ở lại đó. Nơi đó có những thứ mà em mơ ước mà, chẳng phải em đã nói với chị như vậy sao? Cuộc đời chúng ta sẽ chẳng có mấy cơ hội tìm được đam mê của mình đâu, em đừng vội vàng quyết định mà làm hỏng cả tương lai.
Flora không hổ danh chị cả, mọi thứ cô nói rất hợp tình hợp lý. Dương Tuấn Vũ cũng phải gật đầu khen, hắn vừa nghĩ vậy nhưng câu sau của cô đã làm hắn tí sặc.
Flora nói tiếp:
- Em chấp nhận bỏ qua cả ước mơ để không có lỗi với tụi chị nhưng mà như thế em ở nhóm của không cảm thấy vui vẻ, mọi người cũng sẽ cảm thấy rất thiệt thòi cho em. Vì thế nghe chị, cứ ở lại đi. Nếu tên ông chủ của em bắt em chọn một trong hai thì em cứ chọn cái đầu tiên ấy. Chúng ta tạm thời “mời” em ra khỏi nhóm, sau đó khi nào đợi em nghiên cứu xong thì em lại quay lại là được. The Night sẽ không bỏ rơi em.
Leo vỗ đùi đét một cái khen:
- Hay. Chị Flora đúng là quá thông minh.
Katherine cũng nhìn Dương Tuấn Vũ cười khinh bỉ trêu tức:
- Chị Selena đây. Em cứ làm thế cho chị. Ông chủ của em mà dám làm gì em thì tụi chị sẽ cho hắn
ra bã ngay.
Mọi người cười ha hả.
Dương Tuấn Vũ trợn mắt:
- Mấy người đúng là đồ đểu mà. Đầu độc tâm trí một đứa nhóc. Mà tôi còn đang ở đây đó, nói xấu cũng phải nói xấu sau lưng chứ?
Katherine cười lạnh:
- Tôi chính là thích nói xấu thẳng vào mặt anh đó. Sao hả? Định làm gì tôi? Không phải lúc sáng anh rất cường thế, bá đạo sao?
Leo- chuyên gia hóng drama tai đã vểnh lên, hắn gấp gáp hỏi:
- Em gái. Tên nhóc này đã làm gì em rồi? Không phải đã thịt em rồi chứ?
Katherine đen mặt quát:
- Cút. Ai nói với anh như vậy? Cậu ta còn chưa đủ tuổi.
Alethea khuyên giải:
- Mọi người đừng như vậy, Leo cũng đừng trêu tức cô ấy nữa. Không phải cậu cũng biết cô ấy đã có vị hôn thê rồi sao?
- Đã có vị hôn thê?
Dương Tuấn Vũ ngẩn ra, hắn gãi gãi đầu, mắt đảo loạn tránh đi.
Leo kéo vai hắn nói:
- Chú em yên tâm. Cô ấy nói thế nhưng tụi anh đây đếch tin. Làm gì có vị hôn thê nào để người yêu một mình như vậy? Anh chưa bao giờ thấy tên khốn đó xuất hiện cả.
Katherine quát:
- Câm miệng. Tôi không cho một ai xúc phạm anh ấy.
Leo giật mình chột dạ ngồi xuống ngoan ngoãn.
Dương Tuấn Vũ bị cô quát cũng hết hồn, bảo sao lúc đó cô ta lại phản ứng mạnh như vậy. Có vẻ cô nàng này rất chung tình a. “Mày đã tìm sai đối tượng rồi Dương Tuấn Vũ ơi”. Hắn thầm hô đen đủi.
Doris vỗ về:
- Thôi, đừng nói chuyện này nữa. Mystic bé nhỏ còn đang đợi chúng ta trả lời kìa.
Kẻ được mệnh danh quân sư của nhóm đến giờ mới lên tiếng, Raymond nói:
- Cách của em không ổn lắm Flora. Tuy lách luật nhưng mọi người đều quen biết nhau cả, làm như thế không được hay cho lắm. Nói khó nghe chẳng phải chúng ta đang lợi dụng Ralph sao?
Mystic có vẻ cũng rất đồng ý:
- Anh Raymond nói đúng lắm. Em thấy cách của chị Flora không ổn.
Flora liếc mắt:
- Có phải anh đã có cách gì rồi không? Còn ấp úng?
Raymond gật đầu:
- Tôi có một cách vẹn cả đôi đường.
- Ồ, mau nói.
Hắn nhìn về phái Dương Tuấn Vũ và Elise, đang định nói thì Dương Tuấn Vũ đặt ly rượu xuống, tay hắn giờ lên cản lại:
- Tôi biết anh nghĩ gì. Tôi cần thời gian. Nếu mọi người không phiền thì tối mai tôi sẽ trả lời được chứ? Đây cũng là thời gian để mọi người trong nhóm của anh xem xét lại.
Raymond gật đầu tán thưởng:
- Cậu thông minh lắm. Được rồi. Dù sao chúng tôi cũng còn việc cần giải quyết, 7 giờ tối mai cả hai bên sẽ đưa ra câu trả lời.
- Quyết định thế. Tôi xin phép. Còn cậu, Lau, cậu cứ ở lại. Mọi chuyện mai sẽ nói tiếp.
- Vâng.
Dương Tuấn Vũ gật đầu nắm tay Vân Tú mở cửa đi ra ngoài.
…
Tám người cùng Mystic ở đầu dây bên kia bắt đầu bàn bạc. Raymond điều khiển cuộc hội thảo, hắn nói:
- Ông chủ của cậu đúng là không đơn giản nhỉ? Cậu có thể cho mọi người thêm một số thông tin được không?
Flora định nói gì đó thì bị hắn ra hiệu im lặng, mọi người hơi khó hiểu vì sao Raymond lại muốn làm Mystic khó xử.
Đầu dây bên kia Lau đáp lại rất nhanh:
- Xin lỗi. Tôi đã cam kết thì sẽ thực hiện đến cùng. Mọi thông tin về căn cứ và các thành viên của nó tôi không thể nói ra, kể cả với mọi người – những anh chị mà tôi tôn trọng nhất.
Raymond vỗ tay:
- Tốt lắm, cậu đã không làm trái với quy tắc của nhóm chúng ta. Mọi thông tin yêu cầu tuyệt mật đều không được tiết lộ dù là với những người thân nhất.
- Ra là anh đang thử em.
- Tôi phải biết sau bao nhiêu lâu không gặp cậu có thay đổi gì không chứ? Con người mà, nhiều khi sẽ bị hoàn cảnh ảnh hưởng, chưa kể cậu còn trẻ, dễ mắc sai lầm. Vì vậy, đối với cậu việc giữ lời hứa là quan trọng nhất.
- Em biết rồi ạ.
- Sở dĩ tập hợp mọi người ở lại chính là vì câu nói mà tôi bị Ralph chẹn lại.
Katherine phản đối:
- Em không đồng ý cho hắn gia nhập. Elise thì được.
Flora bật cười:
- Em gái chị có vẻ bị tên này ăn đậu hũ không ít nhỉ? Hận hắn vậy sao?
- Chị không biết tên đó xấu tính thế nào đâu. Không chỉ hắn vô lễ với em mà mỗi khi đàm phán chuyện làm ăn hắn đều chèn ép, bắt nạt em. Nhìn thấy hắn em chỉ muốn đánh cho một trận nhừ đòn.
Alethea xoa xoa đầu cô:
- Hắn chính là một tên háo sắc, thấy em gái chị xinh đẹp là cố tình gây sự chú ý đó. Nhưng không thể phủ nhận cậu ta rất thông minh, lại đẹp trai, sức mạnh cũng rất khá, nếu có thể gia nhập nhóm chúng ta thì sẽ rất có lợi cho các nhiệm vụ. Khu vực Đông Nam Á non trẻ cùng với nhiều lũ rắc rối khó nhằn cứ để cậu ta phụ trách. Như vậy chẳng phải sẽ nhẹ nhàng hơn cho chúng ta sao?
- Nhưng …
Raymond ngắt lời:
- Selena, em phải đặt lợi ích của tập thể lên hàng đầu. Chưa kể khi Leo nói đến việc em đã có vị hôn thê rồi hắn cũng rất bất ngờ, anh nghĩ hắn cũng không phải thấy khó mà không biết lui, cậu ta cũng rất có nguyên tắc đấy.
Leo cũng khuyên giải:
- Anh thấy cậu nhóc đó rất tốt mà. Chưa kể không phải em nói các kế hoạch và những thứ mà cậu ta nghĩ ra rất hay sao? Chúng ta chính là thiếu một người như vậy. Nếu có thể để cậu ta ra nhập thì rất có lợi. Stranger anh thấy sao? À. Coi như tôi không nói gì.
Nhìn tên Stranger quay quay con dao xẻ miếng thịt hun khói vừa gọi thêm, Leo đã chán chẳng hy vọng hắn lên tiếng.
Doris gật đầu:
- Cậu ta cũng là một người rất có nghĩa khí. Lần đó tuy không đến mức nguy hiểm nhưng mà với cái sức mạnh mèo cào ấy lại dám quay lại gặp rồi cứu chị thì cậu ta cũng rất hợp khẩu vị của nhóm của chúng ta. Chưa kể mấy cái mặt nạ cậu ta làm cũng rất hay, chị cũng muốn có một chiếc. Nếu cậu ta gia nhập chị sẽ bắt cậu ta làm nhà thiết kế riêng cho mình.
Flora tranh:
- Làm gì có chuyện sở hữu riêng chứ? Cô không sợ Leo ghen à? Chưa kể những thứ đó phải là phục vụ chung cho cả nhóm.
Mystic bên kia vỗ trán:
- Mấy người định mời ông chủ em gia nhập à? Mà sao chưa gì đã bàn bạc như kiểu người ta đã đồng ý vậy? Cậu ta rất có nguyên tắc và tham vọng riêng đó. Mọi người cần nghĩ cho kỹ.
Nghe Mystic nói vậy thì mọi người thoáng trầm lại. Đúng thế, mình mời chưa chắc hắn đã đồng ý mà. Nếu không khi nãy hắn đã không ngăn Raymond nói ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...