Tối nay gặp mặt phó giám đốc chi nhánh châu Á của tập đoàn xây dựng Thames, Dương Tuấn Vũ và Vân Tú cũng không thể ăn mặc đơn giản được.
Những dịp này, trang phục của hắn trước đây là Mai Tuyết Yên giúp hắn chọn, bây giờ là Diệp Minh Châu tiếp nhận. Cô đã giống như một người vợ ngoan hiền của hắn rồi. Dương Tuấn Vũ rất đắc ý, ôm cái eo nhỏ, mặc kệ cô đang chỉnh lại chiếc caravat. Diệp Minh Châu bị hắn ôm eo, cô hơi giãy ra nói:
- Để yên cho em chỉnh lại đồ cho nào. Sắp tới giờ anh đi gặp đối tác rồi.
Dương Tuấn Vũ hôn nhẹ lên trán cô, rồi ôm cô vào lòng, cọ cọ vào vai rồi nói:
- Hay chúng mình làm đám cưới luôn đi.
Diệp Minh Châu tựa đầu vào ngực hắn, cô cười mắng:
- Không đứng đắn. Em và anh đã đủ tuổi đâu.
Dương Tuấn Vũ bĩu môi, rồi tự nhiên hắn sáng mắt lên, xấu xa nói:
- Cứ làm đám cưới chui cũng được mà. Khi nào đủ tuổi lại làm thêm lần nữa. Anh không đợi được nữa rồi.
- Còn lâu mẹ mới cho anh làm vậy. Ừm, mẹ em chắc cũng không đồng ý đâu.
Nhắc đến mẹ, trong đôi mắt ấy lại hiện lên nỗi buồn không tên. Thấy đột nhiên không khí trầm xuống, Dương Tuấn Vũ thầm mắng mình hấp tấp, hắn ôm chặt lại cái eo nhỏ:
- Xin lỗi em. Được rồi. Chờ mẹ em tỉnh lại chúng ta sẽ làm một đám cưới thật lớn. Được không?
Diệp Minh Châu thấy hắn nói vậy thì mỉm cười hạnh phúc, cô ở trong ngực hắn gật gật nói:
- Vâng. Mẹ chỉ có em là con gái thôi. Nên em muốn đám cưới mình mẹ sẽ được nhìn thấy. Em mong sẽ được mẹ chúc phúc cho hai chúng ta.
- Ừm, nên như vậy. Được rồi. Cũng đến giờ rồi, anh đi đây. Ài. Anh đã nói rồi, em đừng chăm anh quá, em nhìn xem, thế này các cô gái lại không nhìn chằm chằm à?
- Đồ tự kỷ. Người ta nhìn mặc kệ. Người yêu của em đẹp trai là điều chính đáng. Em đâu thể không cho người khác nhìn được. Nhưng mà anh nên biết giữ mình một chút. Nếu …
Dương Tuấn Vũ cười hì hì, xua tay nói:
- Không có nếu. Anh sẽ không làm gì có lỗi với em đâu.
Hắn hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại của Diệp Minh Châu, sau đó chạy mất, để lại cô đứng yên đó mỉm cười hạnh phúc.
…
Hôm nay Vân Tú cũng mặc một bộ sườn xám tôn lên mọi đường cong đẹp nhất. Dáng người cô đã quá hoàn hảo rồi, thêm bộ trang phục này đúng là làm đấng mày râu đều không thể rời mắt.
Cô đứng ở trước cửa nhà, chỉ vài phút sau, Dương Tuấn Vũ đỗ chiếc Camry lại, xuống xe mở cửa cho Vân Tú.
- Mời người đẹp lên xe. Hôm nay chị đúng là giống một mỹ nhân họa quốc hơn là một nữ cường nhân. Không ngờ một kẻ suốt ngày giả dạng làm nữ nhận mạnh mẽ, đến tối lại đi đánh đấm cuồng nhiệt lại có một mặt mị hoặc thế này.
- Tôi cũng là con gái mà. Phải biết làm đẹp một chút. Đánh đấm với mạnh mẽ cũng phải tùy lúc.
- Được rồi. Đi thôi.
Dương Tuấn Vũ lái chiếc Camry đen bóng loáng đi trên đường. Hắn tuy chưa đủ tuổi lái ô tô nhưng hắn cũng tập luyện thành thạo từ lâu rồi.
Hai người đỗ xe trước cửa nhà hàng Tuyết Yên, đây chính là cơ sở của chuỗi 15 nhà hàng Tuyết Yên trên toàn tỉnh mà cha mẹ hắn đang quản lý. Bây giờ nhà hàng nhìn đã vô cùng chuyên nghiệp và đẹp đẽ rồi.
Vân Tú khoác nhẹ tay Dương Tuấn Vũ, hai người cùng nhau đi đến phòng đã đặt trước.
Nhà hàng Tuyết Yên hiện nay đều được chia làm các gian phòng cách biệt, để mọi người có thêm không gian riêng tư. Phòng lớn có khoảng 50 chỗ ngồi, phòng nhỏ thậm chí 2 chỗ ngồi cũng có. Tất cả các phòng rơi vào khoảng 50 gian. Còn nếu muốn tổ chức sự kiện thì sẽ đến với nhà hàng chính, hiện tại đã được mở rộng lên đến 1000 m2. Nơi đây chuyên tổ chức tiệc sinh nhật, tiệc cưới, hoặc buffe cho các buổi lễ của công ty,..
Dương Tuấn Vũ đã cắt cử 30 nhân viên quản lý nhà hàng khách sạn chuyên nghiệp đến chuỗi nhà hàng này. Đây đều là đội ngũ được hắn tuyển chọn trong nước, sau đó cho ra nước ngoài học tập, rồi về đây phục vụ và nâng tầm thương hiệu Tuyết Yên này ra toàn quốc.
….
Vào phòng đợi khoảng 30 phút, phó giám đốc Justin cùng thư ký của ông ta đến đúng giờ gặp mặt 19:00, thể hiện bọn họ là tập đoàn lớn nhưng không hề làm cao.
Dương Tuấn Vũ lần lượt bắt tay chào và giới thiệu. Justin là một người đàn ông trung tuổi, có lẽ khoảng 40-45. Rất ra dàng một người lãnh đạo nhiều kinh nghiệm. Ông ta nói chuyện khá gần gũi, thoải mái nhưng không hề quá đà, mọi thứ đều được dừng lại đúng lúc. Người ta gọi là vui vẻ trong khuôn khổ.
Sau khi nói chuyện phiếm và thưởng thức những món ăn ngon xong, Justin khen ngợi:
- Những món ăn tây này rất hợp khẩu vị của chúng tôi. Không ngờ một nhà hàng này lại có thể làm ra món ăn đẳng cấp cao như thế. Vậy mà trước đây đi qua nơi này không ai giới thiệu cho tôi.
Dương Tuấn Vũ cười:
- Nhà hàng này thực ra là một chi nhánh nhỏ trong chuỗi nhà hàng của công ty Thịnh Thế của chúng tôi. Tuyết Yên chính do tôi lấy tên em gái mình đặt cho nó. Chuỗi nhà hàng này mới kinh doanh nửa năm nay thôi. Có lẽ lần công tác trước của ngài Justin đây là trước đó nên có thể chưa nghe thấy bao giờ.
Justin ngạc nhiên cười:
- Không ngờ đây lại là một sản phẩm khác của công ty ngài. Ngài còn rất trẻ mà đã có một tập đoàn đa chức năng rồi. Làm cho người già như tôi đây cảm thấy hổ thẹn.
- Ngài quá lời rồi. Tất cả là nhờ công sức chung của mọi người. Tôi chỉ là người danh dự được đứng tên chủ tịch thôi. Ngài nếu cảm thấy đồ ăn nơi này ngon thì tôi cũng hi vọng sau này nhà hàng
Tuyết Yên lại có cơ hội phục vụ ngài.
Jusstin lắc đầu cười:
- Cậu cũng thật khéo nói. Nhưng mà đúng là đồ ăn rất tươi ngon, sạch sẽ, hợp vệ sinh. Nếu như mời chuyên gia đánh giá chất lượng tôi nghĩ nó cũng phải đạt nhà hàng 4 sao trở lên.
- Rất cảm ơn ngài đã khen ngợi. Bây giờ đã ăn xong rồi, xin phép mời ngài vào trong phòng trà ngồi bàn chuyện của chúng ta tối nay.
- Mời.
Dương Tuấn Vũ đưa mọi người đến phòng trà. Nơi đây được thiết kế theo phong cách Phương Đông, từ những mảnh che tường, ghế ngồi, bàn trà, bộ ấm chén. Tất cả đều rất trang nhã, thanh khiết. Đến nỗi hai người phương Tây này khi vào cũng phải chậc lưỡi khen ngợi vẻ đẹp thanh nhã, độc đáo của nó.
Dương Tuấn Vũ tự pha trà mời mọi người. Đây không chỉ là thói quen giúp cha hắn pha trà hằng ngày, mà còn là kiếp trước hắn đi theo không ít ông chủ, được nhìn thấy các nghệ nhân hàng đầu, rồi sau đó bị sếp bắt làm nhiều đến phát chán.
Động tác của hắn rất từ tốn, nhưng rất đẹp, vô cùng phù hợp với không gian nưa đây. Vân Tú nhìn cũng phải gật đầu nể phục Boss của mình. Vừa đẹp trai, vừa tài năng, thông minh, mọi việc hầu như hắn đều biết làm. Tuy cô chưa nhìn những nghệ nhân ngoài đời thật, nhưng thấy một loạt động tác liền mạch mà đẹp mắt này thì chắc chắn các bậc trà đạo cũng không hơn quá nhiều.
Dương Tuấn Vũ rót trà mời mọi người xong, hắn cũng nhấp một ngụm. Không thể không nói quy trình pha trà thật phức tạp nhưng cứ ngửi thấy mùi hương thơm ngát của trà, được nếm vị trà có chút chát, có chút ngọt, kết hợp với hương thơm còn vương vấn lại trong miệng dù trà đã đi xuống từ lâu.
Đợi mọi người thưởng thức xong, hắn cười từ tốn nói:
- Đâu tiên rất cám ơn ngài Justin đã dành thời gian cho chúng tôi được gặp mặt. Ngài cũng biết chúng tôi đang mời các nhà thầu nổi tiếng trên thế giới về để thực hiện dự án Poisedon của mình. Tuy vậy, kinh phí mà các ngài yêu cầu đều không được có lợi cho chúng tôi lắm. Làm ăn cũng nên cả hai cùng có lợi thì ai cũng vui vẻ, tôi nói đúng chứ?
Justin cười:
- Đúng là như vậy, nhưng đó đã là cái giá mà chúng tôi không thể hạ thấp xuống được. 10 tỷ $ (200.000 tỷ đồng) cho toàn bộ dự án. Ngài phải biết xây dựng chuỗi nhà hàng khách sạn lớn như vậy thì chi phí cũng không dưới 10 tỷ $ được. Chưa kể độ khó cao như tòa nhà có hình vị thần của biển cả - Poisedon là quá cao. Chúng tôi nghĩ số tiền này rất đáng giá. Thậm chí, nó đã có chút ưu đãi với các vị rồi. Các nhà thầu khác không phải đều muốn hơn 15 tỷ $ (300.000 tỷ đồng) đó sao? Tin tôi đi, sau khi các vị hoàn thành dự án, đây sẽ là một công trình có một không hai trên thế giới. Nó sẽ làm cả thế giới biết đến các bạn.
- Đúng là chúng tôi rất kỳ vọng vào dự án này. Chính vì vậy tôi cũng muốn được hợp tác với các nhà thầu nổi tiếng thế giới. Và Thames chính là một nhà thầu mà tôi rất tin tưởng.
- Vậy thì cậu cũng nên tin vào cái giá khách quan mà trước nay tập đoàn tôi luôn tự hào là nhà thầu uy tín hàng đầu thế giới. Những nơi khác thường chậm tiến độ hoặc tăng nguồn tiền vốn, nhưng tập đoàn chúng tôi không bao giờ xuất hiện tình trạng như vậy.
- Đúng là trước đây các vị làm mọi việc đều rất uy tín.
- Anh nói vậy là có ý gì? Không lẽ hiện tại và sau này sẽ không có uy tín nữa?
Justin nhăn mày lại.
Vân Tú thầm kỳ quái. Đang vui vẻ sao sếp lại tự nhiên nói một câu dễ gây hiểu lầm như vậy. Cô đang định sửa lại thì nghe thấy Dương Tuấn Vũ cười nói tiếp:
- Đúng vậy, ngài đừng nổi nóng vội, tôi cũng không có nói chơi, theo nguồn tin tôi nhận được, hình như tập đoàn Thames đang có chút rắc rối không nhỏ?
Justin và thứ ký đều đập bàn đứng lên:
- Dựa vào đâu mà cậu nói những lời vô căn cứ đó. Tôi cảm thấy hình ảnh cậu cố gắng xây dựng từ đầu tới giờ đều tan biến theo mấy câu nói vừa nãy rồi. Tôi thật thất vọng. Xin phép chúng tôi đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...