“ Một mình cô ấy sao?” Chấn Đông bật thốt ra hỏi.
Anh coi Tâm Xuyên như chính em gái của mình vậy, cho dù vì hiệp ước, anh cũng không thể để cô có bất cứ sơ xuất gì được.
“ Tổng giám đốc nói, mời tiểu thư qua đó một mình.” Thư kí trưởng nói.
“ Anh Chấn Đông, em sẽ cố gắng ký được hiệp ước, anh yên tâm đi.”
Tâm Xuyên biết Chấn Đông lo lắng cái gì, cô cũng sợ, nhưng vì công ty, cô
quyết định mạnh tay một lần, huống hồ cô tin tưởng, thân là tổng giám
đốc của một tập đoàn xuyên quốc gia, hẳn là không đến mức làm điều gì
tổn hại đến dạnh dự của mình.
Cấp cho Chấn Đông một ánh mắt yên
tâm, Hạ Tâm Xuyên liền đuổi theo bước chân tiến vào thang máy của thư ký trưởng, đi đến văn phòng tổng giám đốc.
Nghĩ đến mình phải gặp
mặt vị lãnh đạo tối cao của Đế Tư một mình, trong lòng Hạ Tâm Xuyên như bị treo giữa không trung, hai chân không khỏi nhũn ra.
Thật hy vọng cửa thang máy có thể mở ra chậm một chút, để cô càng có thêm thời gian chuẩn bị.
Chỉ tiếc, ý nguyện của cô không đạt được, không bao lâu, thang máy liền mở ra.
“ Hạ tiểu thư, tổng giám đốc đang ở bên trong chờ cô.” Thư kí trưởng chỉ
vào cánh cửa bên trái, chờ Hạ Tâm Xuyên đi ra khỏi thang máy.
“Vâng. Cảm ơn!”
Tuy rất không nguyện ý nhưng Hạ Tâm Xuyên vẫn kiên định bước ra khỏi thang
máy, ở mặt ngoài duy trì vẻ mặt chuyên nghiệp trong dĩ vãng, tay cô nắm
chặt tập công văn, bởi vì quá mức dùng lực mà tay cô trở nên trắng bệch.
Thư ký trưởng vừa thấy cô rời khỏi thang máy liền lập tức ấn nút, làm Hạ Tâm Xuyên một người đối mặt với toàn bộ.
Vẫn nên đối mặt!
Tâm Xuyên nâng hai tay giữa không trung có hơi chút chần chờ, sau đó tiếng đập cửa thanh thúy vang lên.
“ Tiến vào!” Một giọng nói trầm thấp, trầm mạnh vang lên phía sau cửa.
Tâm Xuyên không chút suy nghĩ mà mở cửa ra, nhưng ngay khi cô đóng cửa, đồng thời xoay người, đôi môi hoành toàn bị chiếm lấy.
“ Ừm……” Cô than nhẹ một tiếng, theo bản năng vùng vẫy.
“ Tóc trở nên dài quá!”
Tiếng nói này……
Hạ Tâm Xuyên chợt ngẩn ra. Cảm giác quen thuộc này, hơi thở quen thuộc này cực kỳ giống anh, nhưng anh hẳn là đang ở nơi nào đó trên thế giơi tiếp tục trêu hoa ghẹo nguyệt……
Khi Tâm Xuyên giương mắt lên liền bắt gặp ánh mắt Khải Nhĩ ở giữa không trung, nháy mắt tia lửa nóng bỏng
cùng vơi một dòng điện lóe lên giữa hai người đã xa cách từ lâu.
Thật là anh! Làm sao có khả năng……
“ Khải…….” Cặp công văn trên tay đã sớm rơi xuống, mà tất cả nghi vấn của Tâm Xuyên đều bị cánh môi đói khát của Khải Nhĩ che lại, lưỡi luồn vào
trong miệng cô, dây dưa với chiếc lưỡi mềm mại ngọt ngào của cô khiến
toàn thân cô bắt đầu vì tiếp xúc thân mật mà nổi lên từng trận run rẩy.
Đã bao lâu rồi anh chưa được chạm vào cô? Khải Nhĩ cơ hồ muốn đòi hỏi, cô như bông tuyết trên bầu trời khiên anh không ngừng sinh ra ảo giác, chỉ đến khi ôm cô lần thứ hai mới khiến anh xác định được, toàn bộ chuyện
xảy ra vào mùa đông năm trước đều là thật!
“ Nghĩ muốn anh sao?”
Tay Khải Nhĩ nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của Tâm Xuyên, một lần nữa lại
được ôm đường cong hoàn mỹ của cô, môi không ngừng hôn môi cùng hôn gáy
cô, đầu lưỡi di chuyển trên chiếc vai mịn màng.
“ ừm…….” Tâm
Xuyên thở dốc một tiếng, đầu ngửa ra sau, tóc đen như thác nước chảy
xuống, nhắm mắt lại cảm nhận khoái cảm mãnh liệt.
Cô làm sao có thể không nhớ anh!
Ít nhiều vào ban đêm, cô đều mơ được tỉnh lại bên cạnh anh, có bao nhiêu
đêm, bởi vì nhớ đến anh đang ở bên một người phụ nữ khác, mà đau lòng
đến nỗi khó có thể đi vào giấc ngủ.
“ Anh muốn em nói.” Khải Nhĩ một tay ôm Tâm Xuyên, tay kia thì di chuyển đến giữa lưng và mông Tâm Xuyên.
Thân thể cô non mềm kề sát vào thân thể anh, làm cho anh không khống chế nổi, thanh âm trở nên hổn hển.
“ Em…. Em rất nhớ anh, rất nhớ anh, Khải Nhĩ……….”
Tâm Xuyên biểu lộ chân tình, nháy mắt dẫn đến mong muốn cháy bỏng ở sâu thẳm trong lòng Khải Nhĩ.
“ Tâm Xuyên của anh, em có biết có bao nhiều đêm, anh tưởng tượng ra tình cảnh như bây giờ không, em vặn vẹo trong ngực anh……”
Khải Nhĩ cởi bỏ áo sơ mi cùng áo nịt ngực của cô, mặt chôn vào trước bộ ngực của cô, mút đầu v* màu hồng của cô, làm toàn thân Tâm Xuyên sinh ra
một cảm giác tê dại.
Anh ôm cô càng chặt hơn. Cho dù hai người bị ngăn cách bởi tầng tầng quần áo, cô cũng có thể cảm nhận được nam tinh
rộn rạo giữa hai chân anh, đang kịch liệt chống đỡ vuốt ve cô……
“ Khải Nhĩ, em muốn…..” Cô bất lực thở dốc, giọng nói mang theo tình cảm
mãnh liệt có chút khàn khàn. Cô ngửa đầu, hai tay vỗ về chơi đùa tóc đen dày đặc của Khải Nhĩ, đôi mắt như nước tràn ngập mê loạn sáng lên,
luồng nhiệt nóng rát tỏa ra trong người,, giữa hai chân có một cỗ khát
vọng kỳ dị.
“ Bảo bối, anh biết em muốn gì…..” Anh cũng muốn cô, nghĩ đến tâm cũng đau.
Khải Nhĩ nhanh chóng bỏ quần áo đang cản trở mình đi, ôm lấy Tâm Xuyên, bên
hông đột nhiên đâm thẳng, trực tiếp tiến vào mềm mại giữa hai chân.
Trong nháy mắt đều tắc nghẽ, nhất thời làm cho hai người cùng bật ra
tiếng rên rỉ.
“ A……Khải Nhĩ……”
“ A…….. Bảo bối Tâm
Xuyên……. Cùng anh hưởng thụ giờ khắc tốt đẹp này.” Anh giữ chặt mông Tâm Xuyên, để cô có thể cảm nhận được anh đang rung động, sau đó vừa ôm cô, vừa đi đến phòng nghỉ của anh .
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---
Tình cảm mãnh liệt qua đi, toàn thân Hạ Tâm Xuyên hư nhuyễn ngồi phịch trên
người Khải Nhĩ, cô yêu kiều hổn hển, đổ mồ hôi đầm đìa, xinh đẹp đến
nỗi làm người ta mất hồn.
“ Thích không?” Anh khàn khàn hỏi.
Cô vô lực gật đầu, hai trong mắt vẫn mờ mịt giữ lại tình cảm mãnh liệt,
nhưng vừa lên đến chín tầng mây lý trí trong đầu cô lại trở lại.
“ Nguy rồi! Anh Chấn Đông còn đang chờ em!”
Trời ạ! Hiện tại cô làm sao đi gặp anh ấy đây?
Khuôn mặt đỏ hồng, đôi môi sưng đỏ, nhỉ sợ tạm thời không che dấu được.
“ Xem ra, cố gắng của anh còn chưa đủ, mới có thể để em nghĩ đến người đàn ông khác, “ cái người đàn ông” kia sao?”
Vừa nghĩ tới tình cảnh Tâm Xuyên ở chung một chỗ với “vị hôn phu” kia, đôi
mắt Khải Nhĩ như có hai ngọn lửa đang bùng cháy. Không cho Tâm Xuyên có
cơ hội giải thích, lần thứ hai anh đem môi phủ lên môi cô, làm cho cô
không có cơ hội hô hấp.
Sau Khải Nhĩ không tình nguyện mà buông
cô ra, Tâm Xuyên tham lam mà hấp thụ không khí, toàn thân mềm nhũn nằm
trên ngực anh, đã quên nên chỉ trích anh không cô giải thích………….
“ Anh Chấn Đông là quản lý của công ty, cũng là bạn bè tốt nhất của anh
trai em, em cùng anh ấy giống như anh em vậy, không phải như anh nghĩ
đâu!” Sau khi điều chỉnh hô hấp, Tâm Xuyên mới nén giận nói.
Thời gian cũng đã gần đêm khuya, không biết anh Chấn Đông thế nào rồi.
“ Anh đã bảo thư ký nói cho anh ta, hiệp ước Selcon vẫn thuộc về công ty
Hà thị, muốn anh ta về Đài Loan trước. Còn em…. Sẽ cùng anh về Đài Loan
sau.”
Nhìn ra tâm tư Tâm Xuyên, Khải Nhĩ đơn giản nói kết quả
cho cô, đỡ để trong lòng cô lại nhớ đến người đàn ông khác, chọc anh tức giận!
“ Nói như vậy, anh đã tìm được người phụ nữ anh muốn tìm?” Hạ Tâm Xuyên vội vàng rời khỏi lồng ngực ấm áp của Khải Nhĩ. Cô tức
giận làm sao lại để chính mình rơi vào bể tình như vậy, mà đã quên mất
lý do Khải Nhĩ đem kinh doanh ở châu Á chuyển đến Singapore, chính vì
để tìm một người phụ nữ!
“ Đúng vậy! Rốt cuộc anh cũng tìm được.” Tay Khải Nhĩ lần thứ hai kéo Tâm Xuyên vào trong lòng, tuy nhiên càng
ngày cô càng vùng vẫy, sau cùng khí lực trời sinh của đàn ông vẫn chiến
thắng.
“ Vậy anh cũng nên đi gặp cô ta đi, buông ra!” Một trận
chua xót không lí do dâng lên, Tâm Xuyên cắn môi, không để giọng nói
thiết lộ tâm tình đang đau như dao cắt của mình.
“ Cô ấy đã ở
trong lòng anh rồi.” Khải Nhĩ biết Tâm Xuyên hiểu sai ý, vì thế dựa vào
bên tai cô, cười nhẹ, hơi thở ấm áp thổi qua tai cô.
Tâm Xuyên thất thần! Ngẩng đầu lên đối diện với đôi môi đang tươi cười của anh, con ngươi đen tràn ngập nhu tình.
“ Chảng lẽ nói, người anh muốn tìm…..” Làm sao có thể
“” Là em! Em cái tiểu yêu tinh chỉ biết hành hạ người này, là ai nói cho anh, cô ấy là người Singapore?”
Nhớ tới mấy ngày nay vì tìm cô mà anh nếm không biết bao nhiêu thất vọng
cùng uể oải, Khải Nhĩ có chút tức giận khẽn cắn lên hai tay của cô.
Vì tìm cô, anh yêu cầu tất cả công ty có ý định giành hiệp ươc Selcon, đều gửi kèm theo một bản danh sách nhân viên của công ty,nhưng lất hết tất
cả các danh sách, vẫn không tìm thấy ba chữ “Hạ Tâm Xuyên”, anh từng
hoài nghi, có thể cô đã nói bừa tên này hay không?
Anh tuyệt đối
không nghĩ tới, thư ký trưởng đưa danh thiếp của công ty vốn đang là đại lý của Selcon, anh lại tìm được ba chữ đó trên tấm danh thiếp này.
Rất nhớ ba chữ đó.
Sau anh lập tức mở máy theo dõi trong phòng khách ra, khi nhìn thấy bóng dáng người trong mộng, trái tim anh lại mừng như điên.
Thì ra cô là người Đài Loan!
“ Ưm…… Em….. Thật xin lỗi.” Tâm Xuyên nghĩ tới cô quả thật đã nói qua cô
là người Singapore, nhưng lúc đo là cô nói nhảm, không thể tưởng tượng
được anh lại…….
“ En không nên giải thích mỗi chuyện này” Khải
Nhĩ kéo Tâm Xuyên làm hai người ngồi đối mặt với nhau ở trên giường “
Tại sao lại không đợi anh? Tại sao không tin anh, không nghe anh giải
thích, liền phán anh tử hình?” Khải Nhĩ chất vẫn Tâm Xuyên.
Đêm
hôm đó, sau khi Khải Nhĩ trở lại khách sạn, khắp nơi không tìm thấy cô,
nhưng những mảnh giấy vụn trên đất đầy đã nói cho anh biết nhất định đã
xảy ra chuyện, vì thế anh đem xếp tất cả lại, một cái tên đập vào mắt
anh, làm anh tức giận.
Anh ép hỏi Shana tất cả mọi chuyên, biết
được cô ta hại anh mất đi người phụ nữ anh yêu nhất, anh ngay tại chỗ
nói cho cô ta biết, anh sẽ làm cô ta thân bại danh liệt!
Về sau, thời gian quả nhiên chứng minh tất cả.
Mà lúc em trai anh gọi điện thì anh cũng sớm đến Singapore tìm cô rồi.
Nhưng Đế Tư đang khủng hoảng nên anh chỉ có thể dồn hết tất cả vào sự
nghiệp, sau khi Đế Tư ổn định, anh liền bắt đầu kế hoạch tìm người.
“Em….., anh nói nhất định anh sẽ trở về, nhưng qua mười hai giờ, anh vẫn chưa
trở về, cho nên em tin lời Shana nói……..” Tâm Xuyên hơi nghẹn ngào nói,
một hồi nhớ lại tâm tình lúc đó, lòng của cô vẫn có chút đau.
“
Em cái đứa ngốc này, nếu em đợi anh một giờ nữa, anh sẽ trở lại.” Khải
Nhĩ đem cô ôm vào trong lòng, yêu thương cô, càng thống hận lòng dạ rắn
rết của Shana.
“ Bây giờ còn hoài nghi quan hệ của anh cùng cô ấy không?” Ngày đó anh phá lệ xuất hiện trên giới truyền thông, trịnh
trọng phủ nhận lời nói dối của Shana, mục đích chủ yếu là hi vọng Tâm
Xuyên có thể nhìn thấy, muốn cô biết cô đã tin tưởng lời nói dối của cô
ta.
Tâm Xuyên dựa vào trong lòng Khải Nhĩ, nghe thấy nhịp tim của anh, lắc đầu: “ Một tuần trước, em mới xem báo. Trong công ty có một
đồng nghiệp rất sùng bái anh, cô ấy sưu tập tất cả các tin tức của anh
trên báo, sau khi em xem xong mới biết.”
“ Anh đây thực nên cảm ơn cô ấy’’
Tuy quan hệ của Khải Nhĩ với Shana là giả, nhưng…….
Rời khỏi lồng ngực Khải Nhĩ, Tâm xuyên mười phần ăn dấm chua, chất vấn “ Em hỏi anh, những bạn giường ở các nơi trên thế giới? Cô gái Nhật Bản, Hy
Lạp….. Ưm…..”
Khải Nhĩ dùng môi chặn lại lời muốn nói của Tâm
Xuyên, hút mật dịch trong môi cô, gằn từng tiếng mà nói tiến vào trong
miệng cô “ Chỉ có cô gái Đài Loan ở Montreal là thật.”
Nụ hôn nồng nhiệt của anh không ngừng, tay lớn di chuyển trên chiếc lưng
bóng loáng của cô, theo đường cong mỹ lệ đi xuống, dục vọng lại lặng lẽ
bùng cháy.
“Vì để xử phạt em không tín nhiệm anh, hiện tại em
phải tiếp nhận……trừng phạt ngọt ngào của anh!” Khải Nhĩ cúi đầu, nhấm
nháp nụ hoa mỹ lệ trước ngực Tâm Xuyên, anh hoài nghi cả đời này anh
cũng không muốn đủ cô!
“A…..Khải Nhĩ….Anh yêu em sao?” Tâm Xuyên
nhắm mắt lại, hưởng thụ khoái cảm mất hồn mà anh đem đến cho cô, hai tay vô lực nắm chặt cánh tay anh, sâu trong lòng cô có một tia sợ hãi không lý do.
“ Đồ ngốc, đến bây giờ mà em còn hỏi cái vấn đề ngốc
nghếch này?” Nụ hôn của Khải Nhĩ từ trên đỉnh hai vú đến chiếc gáy mỹ
lệ, một đường đi tới cánh môi, mới mang theo thanh âm khàn khàn, nói “
Anh đang dùng lưỡi của anh….yêu em!”
“ Anh…. Chán
ghét!Anh…..Không phải nói……Cái này…..” Mỗi một lần Khải Nhĩ đều tùy ý
chơi đùa, hôn cô, tất cả đều mang đến cho cô từng đợt kích thích “Anh
nên nói cái gì?” Anh hôn lên lỗ tai cô, hơi thở nóng bỏng thổi nhẹ vai
mềm tinh tế.
“Anh sẽ yêu em…..thật lâu….thật lâu sao?” Khắc chế cỗ cảm giác khoái cảm bị hòa tan, Tâm Xuyên muốn biết đáp án.
“Tương lai của anh, chỉ có em, đời đời kiếp kiếp chỉ cần em, trái tim này chỉ
có em.” Khải Nhĩ dừng lại động tác đang vỗ về chơi đùa, nhìn cô, con
ngươi đen lấp lánh hứa hẹn thực sự “ Dù tương lai có xảy ra chuyện gì,
nhớ kỹ, nhất định phải chờ anh, nhất định phải nghe anh nói, tuyệt đối
không thể lại biến mất, nhớ kỹ?” Chuyện đêm đó, đời này anh cũng không
muốn trải qua một lần nữa.
Tâm Xuyên không trả lời, chỉ chủ động dâng môi mình lên, dâng lên tình cảm mãnh liệt nóng bỏng của cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...