Nhưng mà Diêu Phương lại không nói được gì hơn, chỉ lạnh lùng hỏi:
“ Cháu muốn làm thư kí cho Thần ích bác không phản đối, nhưng cháu có biết công việc của một thư kí tổng giám đốc phải làm những việc gì không? Cũng không phải chỉ có rót nước pha trà hay cầm văn kiện.”
Mà lạc tình căn bản cái gì cũng không biết, nếu để cô làm thư kí cho Thần ích, có lẽ chỉ gây thêm phiền toái cho Thần ích, đến lúc đó không biết là ai chăm sóc ai đâu.
“ cháu có thể học nha.”
Lạc Tình vẫn chưa từ bỏ ý định,
“ Chỉ cần bác đáp ứng cho cháu làm thư kí cho anh họ, cháu có thể học, bảo đảm sẽ không làm vướng chân anh họ, có được không bác?”
Nói xong, cô lại lay lay tay Diêu Phương.
"Không bằng để bác tìm cho cháu việc gì đó làm trước đã, chờ tơi khi cháu quen việc rồi, thì sẽ làm thư kí cho anh họ cháu , được không?”
Diêu phương nói đề nghị của mình, thật sự bà không yên lòng để cho một người không hiểu chuyện làm thư kí cho tổng giám đốc tập đoàn Overlord. Nếu xảy ra chuyện gì, đến lúc đó bà phải ăn nói thế nào với cha Du Thần ích .
Nhưng không ngờ Lạc Tình lại cứ nằng nặc , cuối cùng mất hứng
“ Cháu không muốn, cháu phải làm thư kí cho anh họ.”
"Nhưng mà anh họ cháu đã có trợ lí Lam rồi, không cần thư kí.”
Diêu Phương vẫn khăng khăng cự tuyệt.
"Cái tên kia, cả ngày lẫn đêm chỉ biết đi cưa gái, trông chả có chút nghiêm chỉnh gì cả, làm sao có thể làm việc tốt được ạ?”
Nghĩ tới Lam Dật Thần , trên mặt Lạc Tình lộ ra vẻ chán ghét, sau đó lại nói:
“ Hơn nữa bác nghĩ xem, tên kia rõ ràng là công tử của Lam thị , hắn không về công ty nhà hắn làm việc,lại cứ chạy theo anh họ, nhất định là có âm mưu gì đó.”
Cô ta nói như có chuyện gì to tát, bộ dạng lại vô cùng quả quyết.
Nghe vậy, Diêu Phương bị thuyết phục, không khỏi khẽ nhíu mày, cúi đầu trầm tư.
Lạc Tình thấy thế, biết mình sắp thuyết phục được bà, lập tức nói
“ Bác, chỉ cần bác đồng ý cho cháu làm thư kí cho anh họ, cháu nhất định sẽ chú ý tới tên Lam Dật Thần đó, không để hắn làm tổn hại tới lợi ích của công ty.”
Cô ta nói xong, nhìn chằm chằm Diêu Phương, trên mặt lộ ra vẻ mong đợi cùng khẩn trương.
Rốt cuộc, Diêu Phương ngẫm nghĩ một lát , sau đó gật đầu đáp ứng:
"Được rồi, tối nay anh họ cháu về, bác sẽ nói với nó, có điều, nếu đã đi làm, thì làm cho tốt, nếu ta phát hiện cháu tới công ty với mục đích khác, ta sẽ bảo Thần ích sa thải cháu lập tức, biết chưa?”
"Cám ơn bác, cháu nhất định sẽ công tác thật tốt, bác yên tâm đi ạ.”
Được diêu Phương đồng ý , Lạc tình rốt cuộc cũng cười vui vẻ, ôm Diêu Phương rồi hôn chụt một cái, sau đó ngồi xuống tiếp tục ăn điểm tâm, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy hưng phấn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...