Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

“ Vì cái này.”

Du Thần Ích đột nhiên cười lên, gương mặt mang theo sự chắc chắn. Hắn lấy một tờ giấy từ trong túi , đưa tới trước mặt Văn Hinh.

Văn Hinh nhận lấy tờ giấy, sau khi nhìn thấy nội dung thì sắc mặt cô bỗng thay đổi. thấy vẻ mặt hoảng hốt của cô, Lăng Hạo Hiên không khỏi tò mò, muốn xem qua, sắc mặt thoáng chốc cũng trở nên trắng bệch.

Đó là giấy ghi nợ mười triệu, phía trên có con dấu cùng chữ kí của cha cô.

Thấy thế, Du Thần Ích liền cười vô cùng vui vẻ,

“ Đây chính là cha cô thiếu người ta năm trăm vạn vay với lãi suất cao, lãi mẹ đẻ lãi con nên bây giờ biến thành mười triệu rồi. hiện giờ những người đó đang tìm người khắp nơi, cũng tuyên bố, nếu như tìm được người rồi trước hết sẽ chặt đứt hai chân, sau đó bắt các người trả tiền.

Lần trước, Tề Nhân Kiệt nói với hắn, hắn từng muốn giúp Văn Hinh, nhưng bị cô cự tuyệt. sau đó hắn mới nghĩ tới ban đầu mẹ hắn hình như cũng từng nói qua với hắn, Văn Hinh đồng ý làm thế thân là có nỗi khổ tâm. Băn khoăn trong hắn càng ngày càng lớn, vì vậy hắn mới cho người điều tra một chút tình huống của Văn Hinh, mới biết cô chính là con gái của Tổng giám đốc của tập đoàn Kinh Mậu – Văn Chương vừa mới phá sản cách đây không lâu.


Sau đó hắn mới tìm hiểu được, mẹ kế của cô vì đánh bạc nên đã dùng danh nghĩa của tập đoàn Kinh Mậu vay tiền lãi suất cao , mượn năm trăm vạn sau đó bỏ trốn. vì phải trả khoản nợ này, Văn Hinh mới bất đắc dĩ nhận lời làm người thay thế, thù lao chính là năm trăm vạn. cho nên hắn cũng hiểu, ban đầu vì sao Văn Hinh lại phải nghĩ trăm phương ngàn kế leo lên giường của hắn.

Sau khi hắn biết những chuyện này, trong lòng mơ hồ dâng lên một chút thương hại.

Một cô gái, mà lại một mình lặng lẽ gánh áp lực lớn như vậy, thế mà hắn…

Nghe vậy, Văn Hinh đứng không vững, lảo đảo , trên mặt đã trắng bệch không có chút huyết sắc nào, trông như tờ giấy trắng vậy.

Năm trăm vạn , trong mấy tháng đã biến thành mười triệu.

Đây là vay lãi suất cao?


Đúng là cướp giật tiền !

Cha cùng em trai cô đã bỏ trốn, thật sự nếu không trả món nợ này, số tiền lãi phát sinh càng ngày càng nhiều, cuối cùng chắc chỉ còn nước giết họ, cũng không thể trả đủ số nợ đó.

Có lẽ, cha và em trai cô cũng bởi vì biết không thể trả món nợ này, nên mới chạy trốn.

Nhớ đến bọn họ chạy trốn, lại đem cô trở thành người thay thế cho nhà họ Du, rồi một mình bỏ chạy. Chuyện nhẫn tâm tuyệt tình như thế , trên đời này còn có người cha nào có thể làm ?

Nếu ông ấy đã không coi co là con gái của mình, cô cần gì phải đi gánh nợ thay ông ấy, thân tình đã sớm không tồn tại giữa họ rồi.

Nghĩ đến đây, cô giương mắt lên nhìn Du Thần ích, nhàn nhạt hỏi:

“ Giấy nợ này sao lại ở trong tay anh?’

“ Hiện giờ chủ nợ là tôi, cô nói đúng, tôi mới là chủ nợ hiện tại, là tôi.”

Du Thần Ích cầm lấu giấy nợ trong tay Văn Hinh, đút vào túi áo mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui