Editor: May
Cảnh Hảo Hảo đặt đồ dùng rửa mặt của Lương Thần ở phía trên cùng của thùng, sau đó khép lại, lấy băng dán dán chặt, đem đến cửa, chuẩn bị ngày mai ra cửa, sẽ ném toàn bộ những thứ đồ này.
! !
Mãi đến sáng sớm Cảnh Hảo Hảo mới ngủ thiếp đi, nhưng nghĩ đến cuộc hẹn với Tô Tiểu Tả, cô ngủ cũng không an ổn, chỉ mới mười giờ, cô liền tỉnh lại.
Sớm mặc quần áo, sửa sang lại chỉnh tề chính mình, sau đó ngồi ở bên giường bắt đầu ngẩn người, cách hồi lâu, cô mới đi đến trước ngăn tủ một bên, cầm chìa khóa, mở khóa, lấy thẻ của Lương Thần từ bên trong ra.
Từ ngày đó, sau khi cô nhìn thấy số dư trong thẻ của anh, liền sợ hãi mất đi, sau chưa từng dùng qua, còn bảo giữ thích hợp ở trong ngăn kéo.
Cảnh Hảo Hảo đặt thẻ ở trong túi xách, trước khi ra cửa, cô nhìn thấy đồ của Lương Thần dọn dẹp vào tối hôm qua, cúi người ôm lấy muốn vứt bỏ, cuối cùng lại vẫn có chút luyến tiếc, vẫn thả lại tại chỗ, sau đó đi ra khỏi nhà.
Tiền lương Cảnh Hảo Hảo được phát là tiền mặt, cô tìm một ngân hàng, cắm thẻ của Lương Thần vào trong máy rút tiền, cầm 1000 đồng tiền, gửi vào, sau đó lấy thẻ ra, liền đón một chiếc xe taxi, trực tiếp đi đến nơi hẹn gặp Tô Tiểu Tả.
! !
Dù là thứ bảy, nhưng Lương Thần vẫn tăng ca trong công ty như trước.
Tuyệt đại đa số nhân viên trong công ty đều không có đến đi làm, cho nên có vẻ có chút lạnh lùng, Lương Thần phê xong một phần văn kiện cuối cùng, có chút mệt mỏi tựa vào trên ghế ngồi, xoa xoa mi tâm của mình, sau đó di động đặt ở trên bàn, đột nhiên vang lên.
Là di động riêng.
Suy nghĩ đầu tiên nhảy ra trong đầu anh, là Cảnh Hảo Hảo, cho nên nhanh chóng cầm lấy điện thoại di động, kết quả nhìn thấy lại là tin nhắn ngân hàng gửi đến.
Trong tấm thẻ anh đưa cho Cảnh Hảo Hảo kia, được gửi vào 1000 đồng.
Không cần nghĩ, anh cũng biết, là Cảnh Hảo Hảo gửi.
Đây là tin đầu tiên có liên quan đến Cảnh Hảo Hảo anh nhận được trong nửa tháng này.
Nhưng đối với anh mà nói, cũng không phải là tin tốt gì.
Lúc trước cô rút đi 1000 đồng tiền, hiện tại lại gửi vào 1000 đồng tiền, là ý tứ gì?
Toàn bộ cả buổi chiều, Lương Thần đều suy nghĩ về vấn đề này.
! !
Tô Tiểu Tả và Cảnh Hảo Hảo cùng nhau ăn cơm trưa, cuối cùng lúc tính tiền, là Cảnh Hảo Hảo giành thanh toán.
Cô đưa thẻ cho Tô Tiểu Tả, lại nói cám ơn một lần nữa, sau đó tạm biệt Tô Tiểu Tả rời đi.
Tuy Tô Tiểu Tả không biết rốt cuộc Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần đã xảy ra chuyện gì, nhưng trong thẻ này của Lương Thần là một khoản tiền lớn, cô cũng không dám thật sự mang theo bên người đến thứ hai, mới chuyển giao cho Lương Thần, cho nên ngay tại sau khi chia tay với Cảnh Hảo Hảo, liền gọi một cuộc điện thoại cho Lương Thần.
! !
Tô Tiểu Tả lái xe, đi tập đoàn Giang Sơn, cô đi thang máy vào tầng cao nhất, trực tiếp đi đến trước cửa văn phòng Lương Thần.
Cách thủy tinh, Tô Tiểu Tả nhìn thấy Lương Thần đang cầm một ly cà phê, ngẩn người nhìn ngoài cửa sổ.
Cô nâng tay lên, nhẹ nhàng gõ gõ cửa, nghe được bên trong truyền đến một tiếng “Mời vào”, mới đẩy cửa ra, đi vào.
Lương Thần xoay cái ghế, nhìn thấy Tô Tiểu Tả, buông tách cà phê trong tay, nói: “Gọi điện thoại tìm tôi có chuyện gì?”
Tô Tiểu Tả rất cung kính tiến lên, lấy tấm thẻ từ trong túi xách ra, dùng hai tay đưa tới trước mặt Lương Thần, nói: “Cảnh tiểu thư nhờ tôi chuyển giao tấm thẻ này cho ngài.
”
Ánh mắt Lương Thần, sắc bén dừng ở trên tấm thẻ trong tay Tô Tiểu Tả, anh hơi nhíu mi tâm, sau đó chợt ngẩng đầu, nhìn Tô Tiểu Tả, lại hỏi một lần nữa: “Cảnh Hảo Hảo nhờ cô chuyển giao tấm thẻ này cho tôi?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...