Editor: May
Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới biết được, thiên chi kiêu tử xuất thân tốt, diện mạo tốt, cái gì cũng tốt này, vốn trên người đã có rất nhiều ưu điểm mà người bên ngoài không có.
Thời gian luôn đang chậm rãi trôi qua thật nhanh trong lúc nói chuyện, Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn đắm chìm ở trong thế giới hai người bọn họ, không chút phát hiện, người dùng cơm chung quanh, đã lục tục rời đi.
Đêm cô tịch, giống nhau có một loại quan hệ, đang lặng yên không một tiếng động thay đổi, trở nên có chút vi diệu.
Mãi cho đến lúc phòng ăn xoay tròn đóng cửa, phục vụ mới vẻ mặt mỉm cười tiến lên, nhỏ giọng nhắc nhở: “Tiên sinh, tiểu thư, ngượng ngùng, nếu tiện, có thể tính tiền bây giờ không?”
Lương Thần nâng cổ tay lên, nhìn thoáng qua thời gian, mới phát hiện đã mười hai giờ khuya, liền nhẹ nhàng gật gật đầu, vừa định lấy ví tiền từ trong ví ra, Cảnh Hảo Hảo lại giành trước một bước đứng lên: “Đã nói tôi mời khách.
”
Có thể là do uống rượu, sắc mặt của cô hơi có chút hồng, lúc nói chuyện, ngữ khí có chút hung, như là trách cứ hành động móc ví tiền của anh.
Cảnh Hảo Hảo hoạt bát sinh động như vậy, là xinh đẹp mà Lương Thần chưa từng thấy qua, tay nắm ví tiền của anh hơi dừng một chút, liền đẩy về trong túi.
Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới vừa lòng nở nụ cười một chút, cầm lấy ví tiền của mình, cùng đi quầy tính tiền với phục vụ.
! !
Lúc Thẩm Lương Niên ôm bụng giả đau, Cảnh Hảo Hảo biểu hiện rất cả kinh thất sắc, thậm chí còn có thể rơi nước mắt vì anh, nhưng hiện tại lúc anh thật sự đau thống khổ, Cảnh Hảo Hảo lại chỉ cười lạnh trào phúng anh hai câu, cũng không quay đầu lại liền rời đi.
Lúc cô và Lương Thần cùng một chỗ, Thẩm Lương Niên đã nghĩ, gia đình Lương Thần như vậy, là không cưới được Cảnh Hảo Hảo, chờ cô rời khỏi Lương Thần, anh sẽ bắt đầu với cô lần nữa.
Hiện tại, Lương Thần và cô tách ra, cô lại nói với anh, cho dù hiện tại cô chỉ có một mình, cũng không nguyện ý cùng một chỗ với anh.
Lúc ấy, Thẩm Lương Niên ngồi xổm trên đất, nhìn một mảnh đỏ tươi trong lòng bàn tay, đáy lòng liền suy nghĩ, không xong, Cảnh Hảo Hảo tựa hồ thật sự giống như là cô nói vậy, từ nay về sau, cô và anh không có một chút quan hệ, nam hôn nữ gả không hề quan hệ với nhau, thậm chí, rất có thể, tương lai Cảnh Hảo Hảo sẽ cùng một chỗ với người khác, bi thương vui vẻ của cô, anh rốt cuộc không có quyền can thiệp nữa.
Nhưng cho dù như thế, Thẩm Lương Niên phát hiện, chính mình vẫn không khống chế được bản thân, anh luôn cố ý vô tình muốn biết Cảnh Hảo Hảo trôi qua tốt hay hỏng bét.
Chỉ tiếc, anh tựa hồ biết tin tức Cảnh Hảo Hảo gặp chuyện không may ở công ty Hải Hâm chậm một chút.
Anh là nghe được chuyện này từ trong miệng một người trên bữa tiệc tối nay, người bạn kia chỉ thuận miệng nhắc tới, lúc ấy trên bàn rượu tụ tập nhiều người, anh không thể uống rượu, nhưng vẫn uống một ít, phân không rõ là dạ dày đau gây ra, hay là do rượu cồn thúc giục, đầu óc anh vốn có chút choáng váng nặng nề, nhưng lúc nghe được tin tức này, nháy mắt cả người liền thanh tỉnh lại.
Hóa ra Cảnh Hảo Hảo rơi vào phiền toái lớn như vậy?
Thẩm Lương Niên nhịn nhiều ngày không đi tìm Cảnh Hảo Hảo, nhưng hiện tại, anh đã có chút chịu không nổi vịn bàn, đứng lên, nghiêng ngả lảo đảo đi ra phòng bao, đứng ở trong cầu thang yên tĩnh, gọi cho Cảnh Hảo Hảo một cú điện thoại.
! !
Lúc Cảnh Hảo Hảo trả tiền, di động để lại ở trên bàn, tầm mắt Lương Thần vẫn luôn dừng ở trên người Cảnh Hảo Hảo, nhìn thân ảnh cô cà thẻ, nhập mật mã vào, khóe môi nhịn không được câu lên một chút.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...