Editor: May
Trong mỗi một câu truyền đến chung quanh, đều có liên quan đến “Lương tổng”, toàn bộ đều là ngữ khí ân cần nịnh hót, anh nói rất ít, giọng nói lãnh đạm, không có cảm xúc gì, có đôi khi hoặc là liền dứt khoát không tiếp nói, thực có chút đả kích những người tràn ngập ý tứ lấy lòng kia.
Thức ăn trên bàn, có rất ít người đụng, nhưng ngược lại rượu tây phục vụ bưng lên, một chai tiếp một chai trống không.
Thư ký những tổng tài kia mang đến, bọn họ đều là người tinh, khí chất chân thành bưng ly rượu, kính rượu Lương Thần.
Tư thái Lương Thần thanh nhàn ngồi ở trên vị trí, đối mặt những thư ký cố ý khom người, lộ ra nửa ngực xinh đẹp này, thần thái không có biến hóa gì, chỉ bưng ly rượu, làm bộ dáng tượng trưng, cũng không có uống rượu.
Tổng giám đốc Trần nhìn thư ký chung quanh đều chủ động kính rượu, duy chỉ có Cảnh Hảo Hảo ngồi ở một bên, không có phản ứng gì, rót một ly rượu, đưa tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo, nói: “Đi kính Lương tổng một ly rượu.
”
Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm ly rượu, thân ảnh hơi dừng một chút, sau đó bưng ly rượu lên, đứng lên, giơ về phía Lương Thần, nói: “Lương tổng, tôi kính ngài.
”
Lương Thần vốn đang nghe trợ lý bên cạnh nói chuyện, nghe được giọng nói của Cảnh Hảo Hảo, thần thái anh hơi hơi ngưng đọng, sau đó xoay qua, vẻ mặt thoạt nhìn rất bình tĩnh nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, liền bưng ly rượu trên bàn lên, đứng lên, chạm ly rượu của Cảnh Hảo Hảo, uống một hơi cạn sạch.
Cảnh Hảo Hảo cũng uống cạn ly rượu này theo Lương Thần, có thể là đã lâu không có uống rượu, uống một hơi rượu xong, làm cho cả người cô hơi choáng váng một chút.
Buông ly rượu, Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy tầm mắt Lương Thần còn dừng ở trên người mình, liền rũ mi mắt, thật yên lặng nở nụ cười, ngồi xuống.
Trên bàn cơm sau khi uống rượu, lời nói của mọi người, có vẻ càng nhiều, ngồi ở bên cạnh Cảnh Hảo Hảo, là một người đàn ông hơi béo không biết gọi “Lý tổng” hay là “Lâm đổng”, nói rất nhiều, giọng rất lớn, cả phòng đều có thể nghe thấy lời nói tâng bốc Lương Thần của ông ta.
Người đàn ông hơi béo, nghiêng đầu nhìn Cảnh Hảo Hảo đang ngồi, cười giơ ly rượu lên với tổng giám đốc Trần, nói: “Dáng dấp thư ký của tổng giám đốc Trần quả nhiên có tiêu chí, đến ngay cả Lương tổng cũng nể mặt, uống rượu.
”
Tổng giám đốc Trần cười không có nói tiếp, cũng giơ ly rượu lên theo.
Hai người chạm ly, không còn một giọt.
Tổng giám đốc Trần bưng rượu lên, đang chuẩn bị rót cho người đàn ông hơi béo, người đàn ông kia lại mở miệng nói: “Tổng giám đốc Trần thật rất có tác phong, thư ký ngồi ở bên cạnh, còn tự mình chính tay rót rượu.
”
Tổng giám đốc Trần nghe nói như thế, lập tức hiểu được ý tứ người đàn ông trước mặt này, cầm rượu trong tay đưa tới trong tay Cảnh Hảo Hảo, nói: “Đây là Lâm đổng Vạn Đạt.
”
Cảnh Hảo Hảo hiểu được, tổng giám đốc Trần đây là muốn cô rót rượu cho Lâm đổng.
Cảnh Hảo Hảo hơi rũ mi mắt, cầm chai rượu, rót đầy rượu vào trong ly của Lâm đổng.
Mắt Lâm đỏng nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, vào lúc Cảnh Hảo Hảo rót rượu xong, ông ta cố ý nâng tay lên, bao trùm lên tay Cảnh Hảo Hảo, nhắc nhở nói: “Đầy.
”
Ở trong vòng giải trí, chuyện như vậy cô gặp đã nhiều, hiểu được những người này, đều dùng danh nghĩa là nhắc nhở để sỗ sàng.
Cảnh Hảo Hảo nắm chai rượu, bất động thanh sắc rút tay mình dưới tay Lâm đổng ra, sau đó cũng rót một ly cho tổng giám đốc Trần.
Lâm đổng giơ ly rượu tới, tổng giám đốc Trần vừa định đi chạm cốc, Lâm đổng nói: “Tổng giám đốc Trần, rượu lần này cũng không phải là kính anh, hai ta uống nhiều lầm như vậy, không thiếu lần này, rượu này tôi là kính vị thư ký xinh đẹp này của anh.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...