Editor: May
Lúc đó Cảnh Hảo Hảo vừa mới quay xong ở tổ phim, đang tháo trang sức.
Lúc di động vang lên, cô vẫn tạm dừng một chút, mới cầm lên, sau đó liền thấy được một tin nhắn.
Số lượng chữ tin nhắn đó cũng không nhiều, Cảnh Hảo Hảo lại nhìn hồi lâu.
Thẳng đến thợ tháo trang sức hô tên cô hai tiếng, Cảnh Hảo Hảo mới lấy lại tinh thần, ý thức được chính mình đã tẩy trang xong, Cảnh Hảo Hảo có chút không yên lòng nói một tiếng “Cám ơn”, liền cầm diện thoại di động cuống quít rời đi, tìm một nơi không có người, cẩn thận nhìn lại tin nhắn kia vài lần, cô mới nâng tay lên, nhẹ nhàng xóa bỏ tin nhắn kia.
! !
Cùng lúc Cảnh Hảo Hảo nhận được tin nhắn đó, Lương Thần đang ở trong phòng họp, đột nhiên trợ lý anh vội vàng chạy tới cửa phòng họp, đi vào, dán bên tai Lương Thần thấp giọng nói hai câu.
Lương Thần không nói gì, chỉ đứng lên, cũng không có quét mắt cả phòng cao tầng đang kinh ngạc một vòng, trực tiếp đi ra phòng họp, mang theo trợ lý trở lại văn phòng của mình, liền khẩn cấp mở miệng hỏi: “Tin tức là thật?”
“Đúng vậy.
”
Trong nháy mắt trong phòng lâm vào trầm mặc, qua một lúc, trợ lý mở miệng, nói: “Lương tổng, xin hỏi cần tôi làm gì không?”
Lương Thần mở trừng hai mắt, dừng tầm mắt ở trên người trợ lý, nhìn ánh mắt anh ta, nhíu nhíu mày, cuối cùng khoát tay, nói: “Không, cái gì cũng đừng làm, coi như cái gì cũng không biết.
”
“Vâng, Lương tổng.
Nếu không có việc gì, tôi đi ra ngoài trước.
”
Trợ lý nói xong, đợi một giây, nhìn thấy Lương Thần không có phản ứng gì, đang chuẩn bị xoay người chạy lấy người, đột nhiên Lương Thần lên tiếng nói: “Đợi một chút.
”
Trợ lý quay đầu.
Lương Thần cầm lấy bút từ trên bàn làm việc, soạt soạt viết một dãy số, một tay đưa cho trợ lý, nói: “Cậu gửi toàn bộ những thứ cậu biết được đến dãy số này đi.
”
! !
Ngày 23 tháng 12, Cảnh Hảo Hảo trở về từ tổ phim rất sớm, chỉ mới hơn bốn giờ chiều, thím Lâm cũng đã bắt đầu phân phó người hầu chuẩn bị bữa tối.
Thím Lâm nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo, cười lên tiếng chào hỏi: “Cảnh tiểu thư, sao hôm nay trở lại sớm như vậy?”
“Ừ, hôm nay chỉ có một phần diễn.
” Cảnh Hảo Hảo cười cười nhàn nhạt, lúc chuẩn bị lên lầu, đột nhiên nghĩ đến tin nhắn kia, dưới đáy lòng tính toán ngày tháng, chính là ngày mai , cho nên liền dừng bước chân lại, hỏi: “Thím Lâm, đêm nay Lương Thần trở về ăn cơm không?”
“Thần thiếu gia sao?” Thím Lâm lắc lắc đầu, nói: “Tôi đi gọi điện thoại hỏi Thần thiếu gia một chút.
”
Nói xong, thím Lâm bước đi đến trước điện thoại không dây trong phòng khách, gọi một cú điện thoại ra ngoài: “Thần thiếu gia, không, không có chuyện gì, là Cảnh tiểu thư hỏi đêm nay ngài trở về ăn cơm không? Tốt, tôi đã biết.
”
Thím Lâm cắt đứt điện thoại, nói với Cảnh Hảo Hảo: “Thần thiếu gia nói sáu giờ tối sẽ về nhà.
”
Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu, suy nghĩ một chút, nói: “Tối nay sau khi ăn xong đồ ngọt chuẩn bị là món gì?”
“Bánh phô mai và Yoji mật hoa.
”
Mấy ngày nay, Cảnh Hảo Hảo học rất nhiều tay nghề với sư phụ món điểm tâm ngọt, cô nghe tên hai món điểm tâm ngọt như thế, trầm tư trong chốc lát, nói: “Để cho cháu làm đi.
”
! !
Sáu giờ, xe Lương Thần lái vào sân biệt thự đúng giờ.
Lúc Lương Thần vào nhà đổi giày, thím Lâm ở ngay bên cạnh, không nhịn được vui sướng nói: “Thần thiếu gia, món điểm tâm ngọt đêm nay là Cảnh tiểu thư làm.
”
Lương Thần kinh ngạc “À?” một tiếng, ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo mang tạp dề, đi ra từ phòng bếp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...