Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận

Điền Đại Quân suy nghĩ một chút rồi mới nói: "Đi Thành Tây đi!", bởi hắn phải tìm chỗ nào bí mật để bình dấm chua nhà hắn không phát hiện.Hai người bọn họ ngồi trong căn phòng được trang trí theo phong cách cổ xưa. Tiểu Ốc biểu hiện rất tự nhiên, tuyệt không lúng túng, cầm thực đơn trên tay đưa qua cho hắn, nhỏ nhẹ nói: "Ngài xem một chút muốn ăn cái gì? Tôi mới vừa trở về nước không lâu, cũng không biết cái gì ăn ngon."Điền Đại Quân rất quen thuộc gọi một bàn lớn các món ăn, nghe cô nói mới trở về nước liền cảm thấy hứng thú hỏi: "Cô lúc trước ở quốc gia nào?""Singapore, từ nhỏ cha mẹ tôi đã ly dị, tôi đi theo ba qua Singapore định cư." Trong mắt Tiểu Ốc thoáng hiện lên vẻ u sầu."Vậy tại sao trở lại? Singapore không tốt sao?""Hai năm trước ba tôi cưới người đàn bà khác, tôi cùng ông ấy cãi nhau. Cứng rắn đợi hai năm lại cảm thấy thật sự không có ý nghĩa. Nghĩ trở về nước xem một chút, k ngờ trở lại cũng liền mấy tháng, ngày đó hoàn hảo gặp được ngài giúp đỡ. Tôi tên là Lục Phi Nhi, còn ngài?" Tiểu Ốc vẻ mặt cảm kích nhìn hắn."Tôi họ Điền, tên cũng không dễ nghe, Điền Đại Quân." Hắn cũng được coi là một tay lão luyện chuyên hô mưa gọi gió, dạng con gái nào mà chưa chơi đùa qua. Nhìn cô gái trước mắt tinh thần phấn chấn lại bồng bột, không những trẻ tuổi mà dung mạo còn xinh đẹp, làm hắn nhất thời có điểm không biết xấu hổ.Tiểu Ốc cảm thấy ghê tởm nhưng vẫn cố kêu hắn một tiếng: "Anh Đại Quân"Giờ phút này cô chỉ cách hắn một thước, tóc dài rũ xuống trên bả vai, mặc cái áo lông váy màu trắng cổ tròn, thanh thuần động lòng người, làm cho da cùng xương hắn từng tấc từng tấc mềm nhũn đi, cô quả nhiên là báu vật. Nghe cô gọi vậy, hắn dịu dàng đáp một tiếng: "Uhm"Lúc ăn cơm, Tiểu Ốc cứ gạt gạt đồ ăn trong chén, tựa hồ không có hứng thú, ăn có chút miễn cưỡng, Điền Đại Quân nói: "Thế nào? Không có khẩu vị sao?"Tiểu Ốc lắc đầu một cái, cười nói: "Không có gì, chỉ là em đã ăn quen khẩu vị của Singapore, nhất thời ăn không quen mấy món này. Lần này khi trở về em đem theo rất nhiều gia vị Singapore, nếu anh không chê, ngày nào đó em làm cho anh nếm thử một chút. Anh có muốn hay không kêu vợ của anh cùng ăn? Em làm món ăn rất ngon đó."Vừa nghe còn tưởng rằng cô đang câu dẫn mình, nhưng khi nghe cô nhắc tới vợ mình thì…coi như là cô vô tâm đi! Đàn ông thường là kẻ đê tiện, cảm thấy đàn bà càng vô tâm thì càng hứng thú. Điền Đại Quân đúng là loại người như vậy, lập tức nói: "Vậy thì ngày mai đi! Ngày mốt anh phải đi địa phương thị sát nên không ở đây."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui