"Không cần phải để ý đến cô ta, cô chỉ cần làm xong chuyện của chính cô là được."
Xong anh chỉ chỉ trong phòng làm việc của mình vừa mới tăng thêm một bộ bàn ghế làm việc để cho cô ngồi ở chỗ đó, cô đi tới ngồi xuống, cô thầm hỏi tại sao trong phòng làm việc của anh ta lại đặt bộ bàn ghế của cô đây?
Vì cô vừa nhìn thấy mấy vị thư ký kia đều là ở bên ngoài làm việc.
"Tô Thiển Hạ, công việc hiện tại là xem xong chỗ này."
Nói xong anh ôm một xấp các loại báo, tạp chí đến trên bàn của cô, để cho cô nhìn một chút, cô cảm thấy buồn bực, khi nào thì công việc của thư ký là xem báo cùng tạp chí vậy?
"Này, tổng giám đốc, anh có phải nghĩ sai rồi hay không, anh nói cho tôi xem những thứ này, mà những thứ này đều là tạp chí cùng tờ báo, chúng lại không hề liên quan đến công việc của công ty anh?"
Mặc dù cô muốn làm thư ký thân cận của anh ta, nhưng cũng chưa từng nghĩ sẽ lười biếng, cho dù là cô mới đến, có rất nhiều chuyện cũng sẽ không hiểu, nhưng cô sẽ nghiêm túc học tập, cố gắng thích ứng với hoàn cảnh và phần công việc mới này.
"Hiện tại đây chính là công việc của cô, nhanh lên nhìn một chút, trước khi tan việc tôi sẽ kiểm tra cô, nếu trước khi tan việc cũng chưa xem xong thì sẽ không cho phép ăn cơm, không được phép ngủ, không cho phép tắm, cũng không cho phép lười biếng."
Trời ạ?
Anh ta chính là Tần Trác Luân sao?
Sao tên và tính tình lại không đồng nhất như vậy, nhưng giữa hai người có quan hệ thân thích gì không, haizz, tính tình cũng cách xa vạn dặm, có phải là cô đã tìm lộn người làm cha của bảo bối rồi không đây?
Thấy vẻ mờ mịt trên mặt Tô Thiển Hạ nhưng cô lại không nói ra, trong lòng Tần Trác Luân đang cười thầm, nhưng anh cũng không biểu hiện ra, anh nghiêm túc nói xong thì lập tức bắt đầu công việc của hôm nay, bởi vì thời gian lúc trước đều ở bên cạnh Tô Thiển Hạ, vì vậy trên bàn làm việc của anh đã chất đống rất nhiều giấy tờ phải xử lý.
Haiz, nhìn dáng dấp của anh ta kìa, cô không thể làm gì khác hơn là chấp nhận ngồi xem những tài liệu này thôi.
Anh ta đã nói liên tiếp nhiều việc không cho phép như vậy, cô không muốn xem cũng có thể được sao.
Vì vậy, Tô Thiển Hạ bắt đầu nghiêm túc xem mấy tờ báo và tạp chí mà anh vừa đưa cho, vừa bắt đầu xem cũng không có hứng thú gì, sau khi xem một lúc thì thấy cũng khá thú vị.
Thời gian trôi qua thật là nhanh, trong chớp mắt đã đến buổi tối.
Hai người bọn họ cũng không ăn cơm trưa, cô nhìn thấy công việc của anh bận rộn như vậy nên cũng ngại nói mình đói bụng, cộng thêm việc anh bảo cô xem đống tạp chí và tờ báo kia thì cô cũng chưa xem xong, cứ như vậy cầm cự đến hơn chín giờ tối, vừa lúc cô khép lại trang cuối của đống tạp chí trên bàn, cô lập tức đứng lên xoay trái xoay phải để dãn gân cốt, sờ sờ cái bụng đói dẹp lép của mình rồi đi tới trước mặt anh, vừa đi chưa được mấy bước đã cảm thấy đầu óc choáng váng muốn bất tỉnh, xem ra là đã bị đói thành như vậy rồi.
Cô tiến lên, giơ nắm tay gõ mấy cái lên mép bàn làm việc của anh.
"Này, Tần Trác Luân, đã muộn rồi, nên tan việc, chúng ta nên nhanh đi ăn cái gì đó, ăn xong rồi về nhà, anh cũng không cần liều mạng làm việc như thế.., liều mạng như vậy cẩn thận chết sớm đó."
Cô thấy anh vẫn không để ý tới mình, vì vậy cô ngang nhiên cầm tài liệu mà anh đang xem dở rút ra khép lại, ý muốn không cho anh xem tiếp.
"Cô đã nói xem xong rồi, được, vậy hiện tại tới tôi kiểm tra, từ trên xuống dưới, ở cuốn thứ hai trang chín mươi hai, chữ bên trái từ thứ sáu là chữ gì?"
Anh dựa lưng vào thành ghế, nhắm mắt lại vuốt vuốt mi tâm của mình, lúc mở mắt ra lần nữa đã là một tròng mắt đen thâm thúy mê người nhìn cô nói.
"Anh...cái người này, không, là quá đáng, quá mức phi lý đi, tại sao tôi có thể biết cặn kẽ như vậy, nhiều lắm tôi cũng chỉ nói được đại khái thôi, tôi sẽ không cùng anh nói bậy, chúng ta nhanh một chút đi ăn cơm, còn nếu như mà anh cảm thấy áy náy, anh có thể bồi thường tiền cơm cho tôi, một bữa cơm bồi thường tôi một trăm khối."
Cô len lén le lưỡi một cái, sau đó vươn tay mở lòng bàn tay mình ra, muốn anh bồi thường tiền, là tiền cơm chứ sao.
"Ở đây là ba trăm khối, đi thôi, đi ăn cơm, cơm nước xong chính tôi sẽ từ từ kiểm tra cô."
Anh ngược lại cũng không gây khó khăn cho cô, thân hình cao lớn bước tới trước mặt cô, ôm hông của cô ra khỏi phòng làm việc, đi thang máy xuống bãi đậu xe dưới tầng hầm, sau đó lái xe đi phòng bao ăn cơm.
Ăn cơm tối xong thì hai người trở về chỗ ở của anh, cô ôm quần áo ngủ của mình đi tới phòng tắm, tắm xong còn phải trở lại chuẩn bị tìm cách ứng phó việc khảo đề của anh ta nữa. ** khảo đề : tra khảo đề thi**
"Anh đi vào đây làm gì? Không thấy tôi đang tắm sao?"
Cô vừa mới cởi hết quần áo trên người, anh ta đã bước vào, người đàn ông này nhất định là cố ý.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...