Tổng Giám Đốc Cấp Trên Out

"Thần Dật, anh hẹn em tới có chuyện gì sao?"Thần Dật khẽ ngừng tạm một lúc, trên mặt trầm tĩnh không có bất kỳ vẻ mặt phập phồng, chỉ có đáy mắt dịu dàng phủ một tầng bi thương, ngón tay nhẹ nhàng cầm ly cà phê, thật giống như là mượn một ít ấm áp này làm ấm trái tim mình, "Hải Dụ, sau này em sẽ tiếp tục ở lại công ty sao?"Hạ Hải dụ giật mình, lập tức không phản ứng kịp, suy nghĩ tỉ mỉ mới bỗng nhiên thông suốt, xem ra Thần Dật là đang nói chuyện tình của cô cùng Đường Húc Nghiêu ở công ty rồi.Mặt vốn là mỉm cười, từ từ đọng lại vẻ lo lắng."Thần Dật, anh có thể hay không. Có thể hay không cảm thấy em không biết tự ái rất kém cỏi?""Dĩ nhiên sẽ không!" Anh cơ hồ không có bất kỳ suy tư liền bật thốt lên, nắm ly cà phê thật chặt, "Hải Dụ, em là người như thế nào, chẳng lẽ anh còn không biết hay sao? Về phần Nghiêu… Hắn từ nhỏ đã vậy, làm việc từ trước đến giờ bất kể trời bất kể đất, muốn làm gì thì làm, ông ngoại thường nói hắn là một lãng tử.""Hắn đúng là tên xấu xa!" Giống như là thù địch, cô nghiến răng nghiến lợi.Vốn là không khí xuống thấp, chợt trở nên dễ dàng hơn, được lý giải khiến tâm tình Hạ Hải Dụ vui vẻ, trong con ngươi trong suốt tản mát ra nụ cười đáng yêu .Rời khỏi nhà hàng, đã sắp chín giờ."Hải Dụ, anh đưa em về.""Không cần đâu, vẫn còn chuyến xe buýt cuối !" Nói xong, Hạ Hải Dụ móc từ trong túi ra một số tiền xu, sáng lóng lánh, tựu như cùng mắt cô long lanh lên."Vậy anh đưa em đến bến xe.""Vâng."Bên cạnh trạm xe buýt, áp phích phim điện ảnh lớn đoạt mắt người, mấy bộ phim sắp chiếu đang tuyên truyền mãnh mẽ, Hạ Hải Dụ nhìn mấy lần, không có hứng thú, đang muốn dời tầm mắt, trong góc thấy được một bóng dáng nho nhỏ Đạo Manh tiểu Q (Chó dẫn đường tiểu Q)Ngày 10 tháng 4, là ngày thế giới động vật trời, vì thế điện ảnh cố ý đem bộ phim ngay từ năm 2004 đã chiếu ra chiếu lại lần nữa .Chó dẫn đường tiểu Q, về sau mắc phải bệnh bạch cầu, mặc dù có vợ chồng Nhân Tỉnh chăm sóc, nhưng bệnh tình của nó không ngừng chuyển biến xấu, sau 25 ngày kể từ ngày sinh nhật 12 tuổi của tiểu Q, nó lại mơ thấy khi còn bé. Rồi vĩnh viễn đi.Hạ Hải Dụ chợt cảm thấy tim đau xót, từ khi Hải Tinh mắc bệnh bạch cầu, cô cũng không dám xem lại bộ phim này, bởi vì cô rất sợ, sợ Hải Tinh sẽ một dạng giống như tiểu Q sớm muộn gì cũng sẽ rời cô đi mất.Mà bây giờ, rốt cuộc Hải Tinh tốt lắm!Mắt hơi híp, nước mắt hạnh phúc mờ mịt lóe lên.Xe buýt tuyến 104 từ xa đang lái tới ."Thần Dật, em đi đây."A?Người đâu?Quay đầu không tìm được bóng dáng của Thần Dật, bước chân Hạ Hải Dụ có chút chần chờ, xe đã đến, nhưng cô còn chưa kịp nói gặp lại, cô nên đi hay không đi đây?"Hải Dụ, đợi đã!" Nơi xa, Thần Dật vội vàng gọi cô lại, trong tay cầm hai vé xem phim chạy nhanh tới trước mặt cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui