Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Nhan Như Y sắc mặt vẫn còn trắng xanh, thay quần áo và chuẩn bị đi về!

Vừa đi đến cửa, Hoắc Doãn Văn tức giận đẩy cửa bước vào ——

"Hoắc tổng ——" Nhan Như Y không biết làm sao nhìn anh, rồi lại nhìn chung quanh. Nơi này là phòng thay quần áo nữ, anh sao lại chạy vào đây?

Hoắc Doãn Văn sắc mặt như băng nhìn chằm chằm cô, ánh mắt sắc bén nói rõ anh hiện tại rất không vui!

"Hoắc tổng, nơi này là phòng thay quần áo nữ!" Cô cố gắng nặn ra nụ cười nhắc nhở. Vẻ mặt của anh quá dọa người rồi! Nhất là người anh toát ra mùi rượu nồng đậm, còn có đôi mắt ngầu đỏ, khẳng định anh đã uống rất nhiều.

"Anh biết rõ, hơn nữa cũng biết rõ chỉ còn một mình em ở đây!" Hoắc Doãn Văn cuối cùng mở miệng, mặc dù không cao, nhưng vẫn có thể nghe được rất tức giận.

"Hoắc tổng, chuyện mới rồi thật sự là cám ơn anh. Em rất xấu hổ lại đem phiền toái đến cho anh!"

Anh không có để ý tới cảm ơn của cô, ngược lại bắt đầu chất vấn: "Cô gái, anh muốn hỏi em, đầu óc của em làm bằng đậu hũ à?"

Nhan Như Y giật mình, mặc dù nàng gặp qua anh nổi giận lôi đình với cấp dưới, nhưng đây là lần đầu tiên, anh nói chuyện như vậy với mình "Hoắc tổng ——"


"Anh đã nói qua với em, nơi này không thích hợp với em, sao em còn đến ——" Hoắc Doãn Văn thô lỗ cắt đứt lời cô, giọng nói càng ngày càng cứng rắn!"Em rốt cuộc là kẻ ngốc, hay tới đây có mục đích khác, muốn kiếm bạn trai có tiền?"

Những lời khinh bỉ từ Hoắc Doãn Văn, Nhan Như Y không cách nào tiếp nhận được: “Hoắc tổng, em mặc dù không có tiền, nhưng mà em tuyệt đối không bán mình, mong chờ câu được con rùa vàng ở những chỗ như thế này! Em chỉ giúp bạn em hai buổi tối, nhà cô ấy có chuyện nên không đi làm được!"

Nghe xong lời của cô..., Hoắc Doãn Văn giảm bớt tức giận, cũng yên tâm hơn, còn may, cô không phải loại con gái đó!

Anh trầm mặc, Nhan Như Y lại châm chọc: “Nhưng em không nghĩ tới, anh lại làm chủ nơi này, nhìn qua sang trọng, nhưng lại tràn đầy kẻ cặn bã.!"

Mới vừa rồi lúc cô đi ra, nghe một tiếp viên nói cho cô biết Hoắc Doãn Văn chính là ông chủ!

Thật đúng là khiến cô kinh hãi, đồng thời cũng làm cho cô thất vọng không ít!

Cho tới nay anh trong lòng cô luôn là một người đặc biệt tốt, sẽ không giống những kẻ có tiền làm những chuyện bẩn thỉu dâm loạn, sẽ không giống những người có tiền xem thường người nghèo, sẽ không phải kẻ từ đầu đến chân đều vương mùi tiền!

Nhưng thực tế?


Anh làm ông chủ một nơi lầy lội như vậy, đặc biệt chiêu đãi các cấp lãnh đạo, thậm chí còn cùng xã hội đen xưng huynh gọi đệ!

Un¬cle nói đúng, anh căn bản cũng không phải là người tốt lành gì!

Đem uất ức trong lòng phát tiết ra ngoài, cô khoác túi lên vai, so với anh còn lạnh lùng hơn: “Hoắc tổng yên tâm, tôi về sau sẽ không trở lại những nơi như vậy!"

Nói xong, lướt qua anh, đi ra ngoài!

"Anh tiễn em!" Hoắc Doãn Văn xoay người, nhìn vào lưng cô!

"Không cần!" Cô lạnh lùng từ chối!

"Trừ phi, em muốn để lão Tam nhìn thấy, cho người bắt đi ——" Hoắc Doãn Văn thanh âm không nhẹ không nặng nhắc nhở cô, tuyệt đối không phải là uy hiếp!

Nhan Như Y bước chân run lên, có chút sợ!

Mới vừa rồi, cô nghe nói, đây là phòng bao của băng đảng xã hội đen. Tên bắt giữ cô lúc nãy là thủ lĩnh. Cục trưởng cục cảnh sát thấy hắn, cũng nể hắn vài phần.

Hoắc Doãn Văn kéo nàng."Không muốn gặp chuyện không may, hãy cùng anh đi thôi!"

Như Y chỉ có thể đuổi theo bước chân của anh!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui