Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc


Đoan Mộc Trạch cảm nhận được, anh ta quay đầu, lạnh lùng nhìn cô ta.

“Sao vậy?”
Ánh mắt này của anh ta khiến Đoan Mộc Tuyết sơ hãi, muốn lùi bước, thế nhưng là không nhịn được hỏi: “Anh, anh ta là bạn gì của anh?”
“Bạn thời đại học.” Đoan Mộc Trạch thản nhiên
Ban thời đại học?
Đoan Mộc Tuyết nhìn lại người đàn ông này một chút, nếu như là bạn thời đại học, vậy… Có ăn mặc như vậy cũng không có vấn đề gì.

nói.

Chỉ là, Đoan Mộc Tuyết vẫn cảm thấy là lạ.

Mãi cho đến khi bọn họ tới gần, người đàn ông kia trực tiếp đứng lên chào hỏi bọn họ.

“A Trach.”
Nghe thấy hai tiếng này, cuối cùng Đoan MộC Tuyết cũng yên lòng.


Có thể to gan gọi thắng tên của anh trai cô ta, hơn nữa còn thản nhiên như thế, anh ta thực sự chính là bạn đại học của nah trai cô ta.

Đoan Mộc Trạch đi lên phải trước, người đàn ông kia lập tức ôm lấy anh ta, vỗ vỗ lưng anh ta: “Thật nhiều năm rồi không gặp”
“Đúng vậy, sau khi rời khỏi trường đại học, tớ còn tường chúng ta sẽ không có cơ hội gặp lại ”
Hai người hàn huyện một lúc, ánh mắt người đàn ông đẹp trai mới rơi xuống người Đoan Mộc Tuyết: “Cô chính là Tiểu Tuyết, cô em gái mà A Trạch hay nhắc tới sao?”
Ánh mắt của người đàn ông trực tiếp và cởi mở, nụ cười trên mặt cũng rất là cởi mở, nhìn qua giống như là một người đặc biệt tỏa nắng.

Cũng không biết là do bị nụ cười của anh ta quần hút hay là làm sao, thế mà an của Đoan Mộc Tuyết đối với anh ta không tệ làm, cô ta ngơ ngác khả gât dau.

Người đàn ông anh tuấn vươn tay về phải có ta – Xin chào, tôi tên là Đường Minh Hi
Đôi bàn tay sạch sẽ và ấm áp, Đoan Mộc Tuyết sửng sốt nửa ngày mới đưa tay nắm lấy, thanh âm rùn run: “Tôi là Đoan Mộc Tuyết”
Sau khi bắt chuyện xong, hai người ngồi đối mặt với nhau.

Khi Đoan Mộc Tuyết đang nhìn menu, Đoan Mộc Trạch và Đường Minh Hi dùng ánh mắt trao đổi một chút.

Trước khi tới đây hai người đã bàn bạc xong.


Buổi gặp mặt này, thật ra chỉ mang tính chất lừa gat.

Nhưng mà Đường Minh Hi đúng là một bác sĩ tâm lý, chỉ là anh ta với Đoan Mộc Trạch đúng là bạn thời dai hoc.

Sau khi tốt nghiệp đại học xong, anh ta bắt đầu hoạt động trong lĩnh vực này, đến bây giờ đã là một bác sĩ tâm lý vô cùng giỏi.

Lần này anh ta về nước, vừa vặn liên hệ với Đoàn
Mộc Trạch.

Sau khi nghe xong tình huống của em gái Đoan Mộc Trạch xong, hai người thường lượng làm sao để cho tình huống của bệnh nhân này trở lại bình thường
Dù sao đối với một bệnh nhân tâm lý mà nói, nếu để cho cô ta đi gặp bác sĩ tâm lý, nhất định trong long bệnh nhân sẽ sinh ra tâm lý kháng cự Bạn họ không biết phản ứng của Đoan Mộc Tuyết sẽ như thế nào, cho nên ban đầu chỉ có thể dùng phương thức này để gặp mặt, sau đó sẽ từ từ hưởng dẫn họ một cách chuyên sâu.

Ngồi một lúc, tầng hai của quán cà phê dán trở nên nhiều người, có một thanh niên vừa nhìn thấy Đường Minh Hi xong thì trên mặt lộ ra hưng phấn, đi về phải anh ta.

Nhưng mà Đường Minh Hi không có chú ý đến người này, vẫn còn đang nói chuyện cười đùa với Đoàn Mộc Trạch và Đoan Mộc Tuyết.

Mãi đến khi người thanh niên kia đi đến trước mặt anh ta.

“Bác sĩ Đường, không ngờ lại gặp anh ở đây thật là trùng hợp”
Đoan Mộc Tuyết dần cầm thìa khuấy cà phê, sau khi nghe thấy ba từ “bác sĩ Đường thì lập tức ngẳng đầu lên, ánh mắt nhìn thẳng vào Đường Minh Hi đang ngồi ở phía đối diện: “Anh bảo bác sĩ là Bác sĩ giả!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui